Chương 14: Phong Tình Tuyết.

236 9 2
                                    


VI ÁI THÀNH THẦN.

Chương 14: Phong Tình Tuyết.

- Ngươi tìm ta làm gì?

Bách Lý Đồ Tô ngạc nhiên nhìn cô gái kia, chỉ thấy nàng da trắng môi hồng,  có mười phần thì đủ mười phần xinh đẹp.  Nhưng...cô gái này vì sao tìm hắn?
Cô gái áo xanh mừng rỡ thốt lên :

- Ngươi chính là Bách Lý Đồ Tô sao?

Bách Lý Đồ Tô lạnh nhạt gật đầu,  vẫn chưa thể lý giải được nguyên do cô gái này đến tìm mình.  Cô ấy không phải người của Thiên Dung Thành,  mà hắn... Thì chưa từng ra khỏi Thành lần nào hết.
Nữ tử áo xanh vui vẻ nắm lấy tay hắn,  cười tươi :

- Bách Lý Đồ Tô,  muội chính là Phong Tình Tuyết,  muội cuối cùng cũng gặp được huynh rồi.

- Phong Tình Tuyết,  ta có quen cô sao?

- Hả???

Hoa Thiên Cốt nãy giờ đứng yên cũng sắp mọc rễ luôn rồi,  nhìn hai người kia ta ta muội muội,  tại sao nàng lại có cảm giác bản thân đột nhiên trở nên rất sáng nhỉ???
Nàng xoay nhẹ bàn tay,  định rút tay ra khỏi tay hắn để vào phòng nằm cho khỏe,  chẳng ngờ được hắn nắm chặt quá,  nàng xoay,  kéo giật mãi cũng không ra.  Mà cái tên này có phải bị mất cảm giác hay không chứ?  Nàng cử động nhiều như vậy mà hắn cũng không có phản ứng,  tưởng đang cầm trên tay con cá sống biết giãy sao?

- Đồ Tô,  ngươi trước tiên bỏ tay ta ra trước,  sau đó tiếp tục trò chuyện với bằng hữu của ngươi.

Câu nói của nàng thành công thu hút sự chú ý của hai người kia,  Bách Lý Đồ Tô a lên một tiếng,  mở lòng bàn tay,  hỏi :

- Có phải ta nắm chặt quá không?  Không đau chứ?

- Không đau,  bỏ ra thì hết đau rồi.

Hoa Thiên Cốt trong lòng thầm rơi lệ,  không phải đau mà là rất rất đau,  đau muốn đứt cả bàn tay luôn. 
Nàng giơ tay lên thổi nhẹ mấy cái,  cảm thấy vẫn hơi đau. 
Phong Tình Tuyết đến gần nàng,  nghiêng đầu nhìn,  làm nàng nhìn theo cũng muốn vẹo cả cổ.

- Cô là người của Thiên Dung Thành sao?  Trang phục hình như không đúng lắm.

Đệ tử Thiên Dung Thành ai ai cũng phong thái hơn người,  trang phục đầu tóc chỉnh tề.  Xem cô gái này mặc thường phục,  lại còn lấm lem bùn đất,  tóc còn chưa khô hẳn,  nhìn thế nào cũng không giống Thiên Dung đệ tử.
Hoa Thiên Cốt xua xua tay,  cảm thấy da đầu có một trận tê dại. 
Bộ dạng của nàng lúc này bôi nhọ Thiên Dung Thành,  chẳng lẽ lại không làm mất mặt Trường Lưu Sơn sao?
Thiên địa quỷ thần ơi...
Thế Tôn,  con đã khiến Trường Lưu Sơn không còn mặt mũi rồi.

- À...ha ha... Tôi không phải người của Thiên Dung Thành, tôi là....tôi là...

- Là gì chứ?

- Là... Là Hoa Thiên Cốt của Trường Lưu Sơn.

- Trường Lưu Sơn?  Ngươi là người của Trường Lưu Sơn ? Thật không ngờ tới đấy.

- Ha...ha,  ta cũng có chút không ngờ tới.

Phong Tình Tuyết bặm môi suy nghĩ,  đột nhiên như nhớ ra chuyện gì,  reo lên :

Vi Ái Thành ThầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ