VI ÁI THÀNH THẦN.
Chương 15: Người quan trọng
- Đồ Tô, ngươi làm gì ở đây?
Hoa Thiên Cốt thò đầu vào bên trong, hai mắt tròn xoe nhìn cảnh tượng hết sức thú vị đang diễn ra trong bếp.
Một giây...
Hai giây....- A ha ha...
Hoa Thiên Cốt tựa người vào tường, ôm bụng cười ngặt ngẽo.
Trong bếp vọng ra một tiếng gầm nhẹ đầy ai oán:- Ngươi cười cái khỉ gì chứ?
Bách Lý Đồ Tô nhỏm dậy từ bếp củi, nhìn về phía của, lườm một cái. Chẳng hiểu hắn làm thế nào, mà trên mặt bôi đầy nhọ nồi, ngang ngang dọc dọc cực kỳ chói mắt, đến quần áo cũng lấm lem tá lả.
Hoa Thiên Cốt khó khăn lắm mới dừng lại được, bước chân vào trong bếp, bặm môi, vẻ mặt nhăn nhó cực kỳ khổ sở. Nàng đến gần hắn quan sát lại , không nhịn được nữa, lùi về phía sau cười nắc nẻ tập hai.- Ngươi có im đi không hả? Đang đêm hôm.
Bách Lý Đồ Tô thấy nàng cười vui vẻ như vậy, tuy ngoài mặt tức giận, nhưng trong bụng lại cực kỳ vui vẻ, đầu mày cuối mắt giấu không nổi vẻ hoan hỉ.
Thà rằng để nàng cười thế này, còn hơn nhìn thấy nàng mặt ủ mày chau. Hắn...hắn rất khó chịu.Hoa Thiên Cốt tạm ý thức được thời gian và địa điểm lúc này, cố gắng dừng lại, đem tiếng cười toàn bộ đều nuốt hết vào trong bụng.
- Đồ Tô, nếu không phải nhìn thấy Phần Tịch kiếm ở trên bàn bếp, bản đại tiên ta nhất định không nhận ra tiểu tử ngươi.
- Chuyện gì?
Bách Lý Đồ Tô lấy tay vỗ vỗ lên mặt, nhìn nàng kỳ quái, ánh mắt như thể muốn nói : Sao chứ, ta bình thường.
- Ngươi chắc chắn ngươi không phải vừa mới nhậm chức của Hắc Bạch Vô Thường không?
Bách Lý Đồ Tô bĩu môi, ra chiều ấm ức, lẩm bẩm :
- Còn không phải vì ngươi sao?
Hắn nói nhỏ quá, nàng không thể nghe thấy, nghi hoặc nhìn hắn. Đúng lúc đó, cái bụng nhỏ của nàng reo lên biểu tình. Mũi ngửi thấy một mùi thơm... À, cũng không thơm lắm, còn hơi khét khét nữa. Nhưng mà trong tình cảnh của nàng lúc này, mùi hương ấy chẳng khác nào cao lương mĩ vị.
Nàng ôm bụng hít hà, chỉ chỉ vào bếp lửa đang bốc khói nghi ngút.- Đó là cái gì vậy?
Bách Lý Đồ Tô thấy nàng cuối cùng cũng hỏi đúng trọng điểm, tủm tỉm cười :
- Ngươi ngồi đó chờ, sắp xong rồi.
Hoa Thiên Cốt lưu lưu luyến luyến, lết mông ngồi xuống ghế, chống tay lên bàn, ánh mắt hình trái tim tràn đầy yêu thương nhìn chằm chằm vào cái bếp đang cháy. Nhìn lâu đến nỗi cái bếp rùng cả mình, xém chút nữa là bị đục một cái lỗ to đùng rồi. Ánh mắt thèm khát của nữ tử này thật đáng sợ a.
Một lúc hơi lâu... À không, là rất lâu.
Khi mà Bách Lý Đồ Tô bê một tô cháo trắng đến trước mặt nàng,thì Hoa Thiên Cốt đã đói đến muốn ngủ. Hắn cố ý rắc lên trên vài cọng hành, ngửi qua cũng có vẻ khá thơm. Ừm, không tệ.
Thật ra người tu tiên đã đạt tới cảnh giới Phá Vọng như Hoa Thiên Cốt không nhất thiết phải ăn đủ một ngày ba bữa cơm. Nhưng ngay cả khi ở Tuyệt Tình điện, nàng cũng vẫn giữ nguyên thói quen này, nên cứ đến giờ là bụng lại đói cồn cào.
Bách Lý Đồ Tô vừa mới đặt bát xuống bàn, Hoa Thiên Cốt đã nhịn không được, xúc một thìa bỏ vào miệng.

BẠN ĐANG ĐỌC
Vi Ái Thành Thần
Hayran KurguVi Ái Thành Thần. ( fanfic Bách Lý Đồ Tô +Hoa Thiên Cốt) Cho dù làm bất cứ việc gì, ta cũng nhất định phải cứu được chàng. Dù phải trả bất cứ cái giá nào, ta cũng nhất định đem nàng trở về bên cạnh ta. Hoa Thiên Cốt phản bội Trường Lưu, ăn cắ...