Part 7:

95 0 0
                                    


---0---

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

---0---


- Ưm... thả... thả tôi ra...


Cậu cố sức vùng vẫy, đẩy cơ thể hắn đang ngày một sát vào cậu. Những nụ hôn tham luyến và cuồng bạo của hắn cứ thế mặc sức rải trên khắp người cậu. Từng chiếc cúc áo dần bị mở tung, lộ ra bờ ngực với làn da nõn nà của cậu càng thêm kích thích hắn.

- Em... nhất định phải là của tôi.

Một tay hắn bóp chặt và cố định lấy đầu cậu đối diện với mình, buông lời chắc nịch. Ánh mắt si mê bạo lực của hắn xoáy sâu vào từng đường nét trên người cậu vừa mê mẩn nhưng cũng vừa độc chiếm. Hắn muốn cậu mãi là của hắn dù đó có là sống hay chết. Cũng như kiếp trước, cậu cũng là của hắn, của Choi Dong Wook chứ không phải của Jung Yunho bần cùng bẩn thỉu kia.

- Không... buông tôi ra. Làm ơn... làm ơn đừng mà – cậu van nài nhưng đổi lại chỉ như càng làm hắn thêm hứng thú.

Cứ thế phút chốc những mảnh vải trên người cậu gần như đã không còn nguyên vẹn. Cậu đau đớn vẫy vùng trong bất lực. Nước mắt thống hận tuôn tràn đẫm gương mặt bi ai của cậu.

- Yunho à... cứu em... cứu em... - cậu ra sức thét gọi tên anh trong tuyệt vọng.

Cổ họng bỏng rát của cậu độc mãi mỗi tên anh – người cậu yêu tha thiết. Nhưng... Yunho à, nếu anh không đến kịp. Cậu có lẽ sẽ chết mất. Cậu sẽ chết vì bị người cậu căm ghét nhất vũ nhục và giở trò đồi bại. Cậu sẽ chết vì biết mình đã vô tình làm chuyện có lỗi với anh, với tình yêu vẹn nguyên anh dành cho cậu. Cậu sẽ chết mất khi biết mình bị ác quỷ vấy bẩn cốt để làm cậu mãi mãi không thể nào đến được với anh. Nên Yunho à... nếu chậm trễ, anh có lẽ sẽ mất cậu mãi mãi đó... mãi mãi đó...

Bốp.

- Ác quỷ... tránh xa ta ra – trong lúc tay quờ quạng mò tìm, cậu vô tình bắt lấy được một thanh gậy nhỏ để dưới gầm bàn và ngay lập tức cầm lấy nó nhanh chóng giáng xuống đầu hắn một cú thật mạnh khiến hắn nảy người, lùi về sau. Nhân cố đó, cậu cũng nhanh chóng thoái lui. Hai tay lăm lăm giơ đầu gậy về phía hắn, đôi mắt chứa đầy căm phẫn.

- Jajeoong...? Ha... hahahaha... - máu từ trán hắn nhỏ xuống đất. Nhìn những giọt máu tươi nóng của mình, hắn bật một tràn cười man rợ - Em đánh tôi sao? Em dám đánh tôi sao?

Thế rồi hắn nhanh chóng nhào về phía cậu, giật phăng cây gậy khỏi tay cậu, mạnh bạo ném nó vào một góc. Tay còn lại chộp lấy tay cậu, kéo mạnh về phía hắn. Hắn say đắm nhìn đôi mắt mọng nước của cậu. Tay lại lướt nhẹ trên đôi môi anh đào của cậu đã bị hắn làm tấy đỏ.

[Shortfic] [Yunjae] DON'T TOUCH (Du)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ