Chương 33
"Anh nhìn em như vậy làm gì?" Thư Hạ bị anh nhìn hoảng hốt "Sao em thấy có vài người cứ hay nghĩ nhiều thế nhỉ? Chỉ là bạn hay chơi game cùng thôi mà."
Thích Phỉ Nhiên không nói chuyện, cầm bánh củ cải đi vào phòng ngủ. Thư Hạ đứng nguyên tại chỗ, cầm hai cái bánh còn lại thở dài.
Tối thứ sáu, hai người bị Thư Diệu Chi réo không chịu nổi phải về nhà ăn bữa cơm. Lúc trên xe, Thư Hạ luôn miệng ra hẹn với Thích Phỉ Nhiên "Không được nhìn em chằm chẳm, không được động tay động chân với em, càng không được nói chuyện... Không được... Chúng ta quay về đi, em không muốn đi nữa."
Thích Phỉ Nhiên không hiểu "Vì sao?"
"Em thấy anh chắc sẽ nhịn được nhưng em thì không... Yêu đương vụng trộm sau lưng cha mẹ khó khăn quá, khó khăn quá!"
Thích Phỉ Nhiên nắm lấy tay cậu "Không sao, nhiều lắm chỉ hai tiếng thôi, chịu đựng một chút là được."
Thư Hạ nắm ngược lại tay anh, tay Thích Phỉ Nhiên vô cùng đẹp, thon dài trắng trẻo, là một đôi tay cần được bảo vệ. Thư Hạ bóp bóp, Thích Phỉ Nhiên có chút buồn, Thư Hạ nhận ra, không nắm nữa mà xòe tay so sánh. Tay cậu cũng đẹp, nhưng khi so với Thích Phỉ Nhiên thì vẫn như một cái chân gà, vừa ngắn vừa khô.
Vốn là một anh đẹp trai có lòng tự tin, sao yêu đương rồi lại thấy mình chả ra làm sao thế này?
Đầu sỏ gây nên chính là Thích Phỉ Nhiên, có một đối tượng so sánh như thế, sao lại không so kém được đây? Thảo nào Thư Diệu Chi cứ nói gì tới cậu là lại lôi Tiểu Thích dài Tiểu Thích ngắn ra. Nếu cậu là cha cậu, có khi lại càng thích Thích Phỉ Nhiên là con mình hơn ấy chứ.
Quả nhiên, lúc đến nhà, Thư Diệu Chi đối với Thích Phỉ Nhiên vô cùng nhiệt tình. Thư Hạ cũng rất biết điều, trước đây còn khó chịu, giờ thì quen rồi, cộng thêm cái người gây ra đố kị này lại là đối tượng nhà mình, cho nên cũng không buồn bực nữa.
Thư Diệu Chi nói muốn ra ngoài mua thức ăn chín, ông vừa đi, Thư Hạ đã kéo Thích Phỉ Nhiên vào phòng, ra sức cọ cọ "Có phải em bị bệnh khao khát Thích Phỉ Nhiên không, sao mà một phút không ôm anh em liền khó chịu như thế chứ?"
Lại nói lời yêu đương rồi, Thích Phỉ Nhiên hôn lên tóc cậu "Lúc trước em nói chú đi tìm dì à?"
Có lẽ không muốn nói đến chuyện này, Thư Hạ rầu rĩ đáp "Ừm, hình như thế."
"Em không hỏi có chuyện gì sao?"
"Không muốn hỏi." Thư Hạ nói "Em không thích mẹ lắm, có phải anh cho rằng em như vậy là không được không?"
Thích Phỉ Nhiên lắc đầu "Không, anh hiểu mà."
Thư Hạ suy nghĩ một chút, cũng đùng, gia đình anh quan hệ phức tạp, nhưng hai người cũng chưa từng thẳng thắn nói chuyện, cậu do dự một chút, nói "Em không biết vì sao, từ nhỏ đã không thân với mẹ. Cha bình thường hay mắng hay đánh em, nhưng em vẫn thích ông... Lúc chuyện của em với Tần Tiêu xảy ra, cha em tức đến mức suýt chút nữa thì cho nổ tung cả nhà, đánh em đến chính em còn không nhận ra mình. Nhưng ông chỉ nói muốn em thay đổi, nói em đầu óc không tỉnh táo. Còn mẹ em, bà nói em buồn nôn, nói em biến thái, nói em làm bà mất mặt, chết đi thì tốt."
![](https://img.wattpad.com/cover/116924385-288-k685728.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Thời gian cùng tôi yêu em
General FictionTên truyện: Thời gian cùng tôi yêu em 时光和我爱着你 Tác giả: Thất Qua Mị 七瓜咩 Nguồn raw: ๖ۣۜKho ๖ۣۜTàng ๖ۣۜĐam ๖ۣۜMỹ - ๖ۣۜFanfic Văn án Điềm văn không ngược. Yêu em sâu đậm dài lâu, từ những tháng ngày em còn chưa biết. Thư Hạ bị lưu đầy ra nước ngoài bốn...