16. Chỉ là em gái

350 34 1
                                    

Nói xong câu ấy, ánh mắt tôi vẫn chưa rời khỏi anh. Anh từ từ mở mắt, hơi thở đều đều, bàn tay đang nắm chặt kia cũng thả lỏng ra… Biểu cảm đó của anh là gì?

Cha anh và bà nội vui mừng ra mặt, cha anh gật đầu nói:

- Tốt rồi, tốt rồi, bác còn không mong gì hơn thế. Nếu hai đứa có thể phát triển tình cảm nhanh hơn, ra tết bác có thể bàn chuyện cưới xin với cha cháu rồi.

- Con nghĩ là chúng con không phù hợp để kết hôn. – Đột nhiên anh mở lời, bằng một cách vô cùng thẳng thừng, gương mặt không có một chút dấu vết của sự do dự – Cô ấy rất tốt, con cũng thích cô ấy, nhưng tuyệt đối giống như tình cảm anh trai giành cho em gái.

Anh không hề gạt tay tôi ra, nhưng bàn tay tôi đã vô lực buông thõng. Tình cảm anh em? Đây thực sự là suy nghĩ trong lòng anh sao?

- Jennie… – Anh lúc này mới nhìn thẳng tôi, rất bình tĩnh – Em trong lòng có lẽ cũng thích anh như một người anh trai.

- Cái gì vậy, cái gì vậy? – Bà nội anh cuống quít cả lên – Tại sao lại loạn lên hết thế này, Yoongi, cháu đang nói cái gì vậy?

- Bà, cháu biết rõ tình cảm của mình, nếu gượng ép hôn nhân, chỉ sợ rằng cô ấy không có hạnh phúc…

Một lần nữa anh khiến tôi rơi xuống hố sâu của sự hụt hẫng và tuyệt vọng. Trước mặt anh, trước mặt cả cha và bà nội anh, lần này tôi cảm thấy không nắm giữ được cảm xúc nữa. Tôi run rẩy đứng lên, cố mỉm cười nói:

- Cháu xin phép một lát…

Sau khi hỏi người giúp việc đứng ngoài cửa, tôi lập tức chạy vào WC. Một chút thôi, tôi cần bình tĩnh lại.

Tôi không ngừng vớt nước lạnh lên mặt mình, muốn tìm ra một suy nghĩ thông suốt nhất.

Có lẽ, cho dù tôi tiếp tục quan tâm đến anh hay muốn đến gần bên anh như ngày trước, anh cũng không bao giờ chấp nhận. Chẳng phải anh nói rồi sao? Anh coi tôi như em gái, trước đây cũng chỉ là như em gái…

Nhưng tôi từ trong quá khứ cũng không coi anh như anh trai, chí ít tình cảm đó lớn mạnh hơn một thứ tình cảm anh em.

Mười lăm năm qua, tôi không quan tâm đến tình cảm nam nữ, cũng không chủ động theo đuổi một người đàn ông nào, chỉ vì tôi hi vọng, sẽ có một người con trai tốt như anh xuất hiện và đến bên tôi, anh ta sẽ thích tôi vì chính tâm hồn bên trong của tôi, anh ta sẽ không bận tâm đến dù tôi xinh đẹp quyến rũ hay xấu xí thô kệch.

Mười lăm năm qua, cũng không hẳn là không có người đàn ông nào xung quanh tôi. Cho dù họ với tôi khởi đầu có thiện cảm rất tốt, nhưng trong lòng tôi luôn đem họ so sánh với anh – tượng đài vững chắc trong lòng mình, để rồi tự kết luận rằng họ không tốt bằng anh…

Nếu một cô gái không thể kết hôn vì không thể tìm ra một người nào tốt hơn anh trai mình thì điểu đó có phải rất nực cười không?

Nhưng… hẳn là anh đã có người con gái khác, cho dù là tôi hay bất cứ ai gia đình anh muốn sắp xếp, anh sẽ sớm tìm cách gạt họ đi, để họ phải bỏ cuộc thôi…

 💮  Bangpink | ĐỊNH MỆNHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ