Chương 60

14.3K 610 33
                                    

Sau khi rời khỏi Biên thành, xe ngựa chạy không ngừng nghỉ hết một ngày thì đoàn chúng ta tới được trạm nghỉ đầu tiên ở Giang thành. Nghĩ ngơi một lúc xong thì ai nấy đều tự trở về phòng của mình,còn ta thì rốt cuộc cũng có cơ hội ở riêng với đại tướng quân. Cả ngày hôm nay, ta bị Phong quân sư níu kéo nên không thể xuống xe, thế là phải trốn trên xe chung với nàng.

Vọt vào phòng riêng của ta và đại tướng quân, mở to hai mắt quét một vòng trong phòng nhưng chỉ nhìn thấy một người đang sửa soạn đồ đạc là Thị Kiếm :" Thị Kiếm, phu nhân nhà ta đâu?"

Thị Kiếm xoay người, mắt trợn ngược lên ra vẻ tức giận chỉ chỉ phía sau tấm bình phong gỗ nói:"Tiểu thư đang tắm." Nói xong lại cúi đầu tiếp tục sắp xếp thứ gì đó.

"Nha ~" Rướn cổ nhìn vài lần về phía tấm bình phong, loáng thoáng nghe được tiếng nước chảy róc rách từ bên trong. Nhìn Thị Kiếm, rồi nhìn bình phong, do dự một hồi, kiềm chế kích động muốn vọt vào trong đó.

Ngồi trên ghế nhìn chằm chằm bình phong rồi nhàm chán hỏi:"Thị Kiếm , cả ngày nay trên xe ngựa,Dạ đại gia có làm gì ~ hay nói gì đó không, ờ......" Nên nói thế nào để có thể tìm hiểu được cái tình huống tế nhị như thế này nhỉ??

"Cái gì?" Thị Kiếm nhặt một hộp gỗ nhỏ trong bao ra cho vào cái thau ở trên bàn.

"Ân, ý là nàng có gì khác thường không á......" Dạ đại gia nữ nhân hồ ly tinh cùng Phong quân sư âm hiểm gian trá, hai người quả nhiên là tuyệt phối!

"Cô gia ~" Thị Kiếm buông vật gì đó trên tay xuống, cau mày, vẻ mặt bất mãn nhìn ta.

"Ân?" Sao đột nhiên lại nhìn ta với ánh mắt đó:"Làm sao vậy?"

"Sao tự nhiên cô gia lại quan tâm Dạ đại gia dữ vậy?" Nói xong còn dùng vẻ mặt nghiêm túc đánh giá ta.

"Không có gì, chỉ muốn hỏi một chút mà thôi ~" Ánh mắt gì thế a!

"Cô gia, nếu người dám làm gì có lỗi với tiểu thư nhà ta thì Thị Kiếm ta chính là người đầu tiên không tha cho người! Hừ......" Nói xong thì không biết lôi từ đâu ra một cây kim khoa tay múa chân về phía ta, ánh sáng từ đầu kim nhọn hoắc lóe ra.

"Ngạch ~" Ta học động tác khi nãy của nàng, mắt trợn ngược ra vẻ tức giận nói:" Thị Kiếm, ngươi cho ta là hạng người nào chứ." Chẳng lẽ trong mắt bọn họ ta là một kẻ hoa tâm háo sắc đứng núi này trông núi nọ sao?

"Không thì tốt ~" Thị Kiếm thu hồi cây kim trên tay, hừ lạnh một tiếng bưng thau đồng đi ra ngoài.

"......" Ta khó chịu nhìn bóng nàng rời đi, thở dài. Đúng rồi, dường như đại tướng quân vẫn còn đang giận ta.

"Làm sao vậy?" Không biết khi nào tiếng nước sau bình phong đã ngừng lại, thanh âm lo lắng của đại tướng quân vang lên.

"Phu nhân ~" Nghe được tiếng của đại tướng quân, ta vui sướng ngẩng đầu nhìn đại tướng quân đang chậm rãi tới gần.

"Ân ~ Vì sao thở dài?" Đại tướng quân bước ra, mái tóc ẩm ướt xõa sau lưng, khuôn mặt vẫn còn có chút ửng đỏ, trên người là một bộ trung y sắc trắng, bên ngoài phủ thêm một lớp áo bào rộng rãi thoải mái, bộ dạng biếng nhác như chuẩn bị đi ngủ.

[BHTT][Edit-Hoàn] Vu Thị Khuynh Thần - Hàm Thái Bao TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ