9. Back

877 162 9
                                    

Chủ nhật cuối tuần của JiHoon hôm nay chán nản, chẳng có thằng nhóc nào mè nheo không muốn cậu đi làm nữa nên JiHoon lại uể oải thức dậy, nhàm chán vì không có nụ hôn buổi sớm như mọi khi. Tốc độ mặc quần áo của cậu cũng chậm hơn thường ngày nhiều lắm, mặc một bộ quần áo bình thường mà mất tới mười lăm phút.

Nên mới nói, Guan Lin giống như là nguồn sống của cậu vậy, tự nhiên thiếu vắng thì cảm giác rất trống trải.

Mãi đến hơn 7 giờ JiHoon mới rời khỏi nhà. Cậu vừa mở cửa thì đã bị một bóng người che lấp, miệng đột nhiên bị một thứ ấm nóng chạm vào khiến JiHoon giật mình ngơ ngác.

"Chờ anh mãi." Người kia cười khúc khích.

Phải mất đến vài phút JiHoon mới nhận ra đó là Guan Lin. Cậu ngước mắt nhìn gương mặt thân quen đang cười cười, trên mặt Guan Lin xuất hiện bọng mắt rồi, có lẽ là không ngủ được.

"Sao không vào nhà?" Cậu nói, xót xa nhìn người mà mình vẫn luôn chăm lo hàng ngày gầy đi. "Sao lại gầy đi rồi."

"Em muốn cho anh bất ngờ đó. Mấy hôm nay không có JiHoon nên chẳng muốn làm gì."

Guan Lin nói rồi đổ gục xuống người JiHoon, vùi mặt sâu vào hõm cổ người yêu, hít hà hương thơm quen thuộc. Nó cứ lầm bầm trong cổ họng câu nhớ anh quá. JiHoon biết mấy ngày hôm nay Guan Lin mệt lắm, đến cậu chẳng phải làm gì nhiều còn thấy mệt, còn nó không được ngủ đủ giấc lại còn phải đi đây đi đó học hỏi kinh nghiệm, sáng nay chắc cũng phải dậy sớm để về đây.

"Mệt lắm à? Đi ngủ nhé?" JiHoon vuốt gáy nó.

Guan Lin gật gật đầu, bám dính lấy JiHoon từ ngoài cửa lên đến trên giường. Khi JiHoon toan đứng dậy thay quần áo thì nó nhất quyết không cho cậu đi, cứ bám chặt lấy hông của JiHoon. Hết cách, JiHoon lại nằm yên một chỗ, vòng tay ôm lấy nó. Guan Lin ngọ nguậy, chỉnh lại tư thế nằm thấp hơn JiHoon, áp mặt vào ngực cậu. Lúc này nó mới nằm yên. JiHoon đưa tay vỗ nhè nhẹ lên vai nó, lắng nghe tiếng thở đều của Guan Lin rồi cũng chìm vào giấc ngủ.

Khi hai người tỉnh lại đã là buổi trưa, Guan Lin được bổ sung năng lượng nên nó cảm thấy sung sức hơn bao giờ hết. Guan Lin kéo JiHoon dậy, ôm lấy khuôn mặt ngơ ngác của cậu mà hôn xuống, bù lại cho những ngày không được bên nhau.

Hôn đến khi JiHoon tỉnh hoàn toàn, cậu bóp lấy má nó, đẩy Guan Lin ra xa, nhìn thấy khuôn mặt đang bị bóp của nó khiến JiHoon khúc khích cười.

"Anh phải đi nấu cơm đây."

Guan Lin gật gật đầu ngoan ngoãn. JiHoon lúc này mới thả mặt nó ra, bước vào trong bếp để chuẩn bị nấu ăn, Guan Lin cũng nhanh chóng đi theo sau cậu.

Bất chợt, tiếng chuông cửa vang lên. Guan Lin nhanh chóng chạy ra mở cửa thì thấy đó là Kang Daniel cùng với WooJin. Nhìn thấy Guan Lin, Daniel hơi ngạc nhiên một chút rồi lại trưng điệu cười hềnh hệch quen thuộc.

"Về rồi hả?"

"Hôm nay thôi." Nó nói. "Chiều em lại đi."

"Anh SungWoo gọi sang ăn cơm đấy."

Guan Lin nghe thấy vậy liền đi vào trong nhà gọi JiHoon, bảo anh không cần nấu cơm nữa rồi cùng sang nhà Daniel.

SungWoo khi nhìn thấy Guan Lin cũng chẳng bất ngờ lắm vì anh biết trước rằng thằng nhóc này kiểu gì cũng vác mặt về thế nên ít nhiều trên bàn cũng có một món mà Guan Lin thích ăn.

[LinHoon x KangOng] Little TownNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ