Nụ hôn bất ngờ

658 16 8
                                    

Chưa tới 24 tiếng  , MV đừng hỏi em đã cán mốc triệu view và đứng trên top 7 thịnh hành của youtube . Một lần nữa Phến trở thành nam thần của các cô gái !
Bây giờ đã là nửa đêm , cô gái vẫn còn thức , trên tay cầm chiếc điện thoại coi lại thành phẩm của sự nỗ lực và cố gắng . Lúc này chợt nghĩ đến "người ấy" như một ấn tượng thoáng qua . Không biết vô tình hay cố ý , đặt điện thoại xuống nhưng màn hình vẫn bật , cô gửi cho Phến một dãy "kí tự" lộn xộn :
" fjkskkxbjqywiuwo9625bv
-??? Tâm chưa ngủ hả ? Gửi cái gì Phến không đọc được !
-Ah xin lỗi Phến nha ! Tâm bấm lộn thôi à !
-Hj ! Mà sao Tâm thức muộn quá vậy ?
-Tâm chưa muốn ngủ ! Mà sao Phến cũng muộn quá vậy ?
-Phến nhớ Tâm không ngủ được .
-Xạo ! Hôm qua mới gặp mà !
-Hôm qua là hôm qua chứ ! Giờ gần 12 h rồi . 1 ngày sắp trôi qua ! Còn có 9 ngày à ! Tiếc quá trời luôn !
- Trời đất 9 ngày nữa lận mà còn chê ít nữa hả ?
- 100 ngày còn quá ngắn chứ đừng nói là 9 ngày !
- Xạo !
- Thiệt mà ! À mà sao hôm nay Tâm khác khác ta ?
- Có gì đâu khác ?
- Bình thường vẫn quen chị - em mà bây giờ xưng Tâm rồi .
- Vậy giờ là em muốn chị quay về lối xưa đúng hăm ?
- Ko có . Xưng Tâm vậy đi dễ thương hơn !
- Thôi bỏ đi !
- Mà Tâm nè . Phến nói với Tràm Phến thích Tâm rồi . Giữa hai đứa ko có gì hết á .
- Vậy cx tốt ! Mà sao tự động báo cáo luôn dạ ? Tâm đâu có hỏi gì đâu !
- Tại Phến không muốn Tâm nghĩ nhiều thôi ! Tâm là duy nhất trong lòng Phến thôi !
- Đàn ông nói mà tin thì ngu quá rồi !
- Nhưng mà con trai nói thì đúng lắm mà !
- Ủa hai từ nó khác nghĩa hả ?
- Ko có ! Khác cái hình thức thôi à !
- Xàm quá à !
- Học theo Tâm mà !
- Ý là nói tui xàm á hả ?
- Không có ! Tâm dễ thương ! Ko có xàm ! Phến mới xàm !
- Thôi nịnh hoài . Nghỉ sớm đi nha . Thức khuya coi chừng bệnh á !
- Tâm quan tâm Phến thấy cảm động quá à !
- Không dám đâu ! Ai Tâm cũng vậy à !
- Không có sao hết á ! Đc quan tâm là mừng lâm rồi .
- Thôi ngủ sớm đi !
- Tâm ngủ ngon nha !
- Phến cũng vậy nha !..."
********************************
Ngày thứ hai trong thời hạn 10 ngày , Phến dành mọi sự quan tâm , chú ý tới cô gái bé nhỏ . Tối qua thức khuya + Những ngày qua làm việc vất vả , sáng nay đừng mong nàng có thể thức dậy sớm . Ấy vậy mà không như thường lệ , 9 giờ sáng thì công chúa đã tỉnh dậy . Cô vệ sinh cá nhân , thay đổi trang phục rồi ra ngoài . Nàng chỉ đi linh tinh xung quanh khu phố , cũng không chắc chắn mình muốn đi đâu . Không gian xung quanh có vẻ yên ắng một cách lạ thường , hay tại đã lâu lắm rồi Tâm không ra ngoài đi dạo như vậy . Cũng phải thôi , ít có khi nào Tâm rảnh rỗi như bây giờ .
Không khí thật trong lành , gió hơi lạnh thôi qua mái tóc mềm mại của cô công chúa xinh đẹp . Bỗng từ sau một bàn tay ôm lấy eo Tâm , khiến cô thoát ngoảnh lại ... Cũng may là cô nàng chưa lẹ chân đá cho người này một phát . Phến cũng thật quá to gan mà . Chưa có ai kể cả "Ông hoàng nhạc Việt" dám làm liều với cô nàng như vậy . (Chắc chưa thôi)
- Trời ơi hết hồn à ! Phến từ đâu chui ra dạ ?
- Đi tìm Tâm nè . Tới nhà nhưng ko thấy nên đi xung quanh , ai ngờ gặp được ! Hên ghê á !
- Hên gì hên ! Làm người ta thót tim luôn à !
- Phến xin lỗi nha ! Mà Tâm sao hôm nay dậy sớm dạ ?
- Cũng không biết nữa ! Tại Tâm không có ngủ được !
- Tội nghiệp quá à ! Tâm ăn gì chưa ?
- Chưa !
- Vậy mình đi ăn đi !
- Cũng được ! Vậy Phến buông Tâm ra được chưa ?
- Ôm thêm chút xíu nữa đi mà !
- Hoi ! Ở đây chố người qua lại ai làm vậy được !
- Đâu có ai đâu ! Sợ gì !
- À mà hình như Tâm chưa có đồng ý chính thức làm bạn gái của Phến mà ha !                                     

- Đâu có sao đâu ! Trong thời hạn 10 ngày này thì Phến trên danh nghĩa vẫn là bạn trai của Tâm mà !

- Danh nghĩa thôi mà ! Từ đầu Tâm cũng đâu có nói cho Phến ôm ấp gì đâu !

- Ủa yêu mà không được ôm luôn hả ? Sao bất công quá dạ ?

- Uhm lớn rồi mà sao như con nít dạ ? Thôi ! Ôm dậy đủ rồi ! Buông ra đi !

- Không buông !

- Giỡn với chị hả ?

- Ủa sao chị ? 

- Hoi Phến thả "em" ra đi ! Đi mà "anh" ! Buông "em" ra đi mà !

- Thôi được rồi ! Ngọt quá à ! Hay từ nay gọi vậy luôn đi ! 

- Uhm...để coi coi ... Còn lâu đi nha !

- Nè ! Tâm đứng lại đó nha ! 

- Bắt được thì đứng liền à ! ....

Cuộc rượt đuổi kéo dài khoảng 15 phút , không hiểu tại sao hai người lại có nhiều sức lực thới vậy . 15 phút một quãng đường dài gần 2km , không ngừng nghỉ một phút nào - Cũng vừa đủ để 2 người tới nơi cần tới . Đó là một tiệm ăn vắng , không khí rất yên tĩnh và riêng tư , chỉ trừ một điểm là đồ ăn rất ....cay mà Phến thì không ăn cay được .

- Tâm mình vô đây đi ! 

- Cũng được !  

Bước vào quán ăn , Tâm Phến ngồi vào một góc khá là kín đáo . Nhân viên phục vụ là một cô thực tập sinh người Hàn nên không nhận ra 2 người . Vậy cũng là một cái hay . Nhưng hay nhất vẫn là cô ấy nói được tiếng Việt và khá là rõ ràng . Không phải mất công phiên dịch ! Tâm gọi ra một bàn toàn những món cay nồng , đánh ngay vô tử huyệt của ấy !

- Tâm có vẻ thích ăn cay quá ta !

- Uhm cũng không thích lắm nhưng mà lâu rồi không ăn nên muốn ăn lại hoi à ! À mà Phến có ăn được cay không vậy ?

- Được mà ! Phến sao cũng được hết á !

- Vậy ăn đi ! Nè !

Ăn được vài miếng đầu tiên thì cổ họng đã cay dát , mặt đã đỏ bừng và nhiệt độ cơ thể cũng tăng đến nóng ran . Đến miếng thứ tư thì.... Phến bị sặc . Cổ họng cay xè vị ớt hiểm với hạt tiêu xay , Phến bắt đầu ho và muốn nôn khiến Tâm lo lắng vô cùng .

- Phến sao vậy ? 

- Không....không sao ....có...

- Phến bị sặc hả ? Nè đừng có làm Tâm sợ nha !_ Phến bị ngất đi trong vô thức , mặt vẫn đỏ bừng và có vẻ hơi thở yếu hẳn . Thực sự giống như người bị suyễn khi phát bệnh . Tâm đỡ Phến gối lên trên chiếc gối nhỏ dưới góc bàn , Tâm bắt đầu thực hiện hô hấp nhân tạo làm cho Phến cũng tỉnh dần và đã thở lại bình thường . Trong lúc mơ màng anh thấy được vị ngọt ngào từ đôi môi cô như một món quà của tạo hoá _ Phến đã tỉnh hẳn . Từ từ đỡ Phến dậy , Tâm lấy nước cho cậu ấy uống . Giờ thì cậu đã có thể nói chuyện bình thường lại rồi ; không ngờ ấy lại kém đến vậy !

- Sao rồi ? Phến không ăn được cay phải nói Tâm biết chứ . Sao miễn cưỡng vậy hại sức khoẻ lắm đó !

- Phến không sao hết á ! Hồi nãy hình như Tâm "hôn" Phến thì phải ha !

- Đâu có đâu ! 

- Có mà ! Phến đâu có hoàn toàn bất tỉnh đâu ! Có mà !

- Thì ...có ! Mà không ! Cái đó đâu tính là hôn đâu !

- Thì cứ cho Phến sống ảo chút xíu đi ! Lâu lâu mà !

- Thôi mình về đi ! Tâm hết muốn ăn rồi !

- Vậy về đi !...




Thanh xuân anh gửi lại nơi emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ