"Nhưng mà..." Tuy Cố Hân Mộng nói không có việc gì, nhưng Ngũ Sướng Nhiễm vẫn thấy không yên tâm.
"Thật sự tôi đã khỏe hơn nhiều rồi, không tin cô sờ trán tôi xem có phải vẫn còn nóng như vậy không?" Cố Hân Mộng nhẹ giọng nói, ngữ khí cực kì giống dỗ dành.
Ngũ Sướng Nhiễm thật sự đưa tay sờ lên cái trán của Cố Hân Mộng, hình như...không còn nóng như vậy nữa. Nhưng Ngũ Sướng Nhiễm vẫn không thể quá yên tâm, còn đang chần chừ lo lắng.
"Được rồi, thật sự không có việc gì. Khuya rồi, cô cũng mau đi nghỉ ngơi đi, nếu không ngày mai sẽ không có tinh thần. Cô nên biết ngày mai thật sự cần có cô." Cố Hân Mộng tiếp tục dỗ dành. Nhưng mà lời nói cũng đúng tình hình thực tế. Ngày mai là buổi nhạc hội của Đồng Dao, tuy rằng người đến xem là fan hâm mộ của Đồng Dao nhưng khẳng định cũng có rất nhiều người thích Cố Hân Mộng, dù là không thích, cũng có tâm lý vây quanh nhìn ngắm ngôi sao, nên khoảng cách từ hậu trường ra xe tuy không xa nhưng cũng có khả năng lớn bị người ta vây lấy. Loại tình huống này Cố Hân Mộng đã muốn nhìn quen, nàng có thể đoán được buổi nhạc hội ngày mai sẽ có tình huống gì xảy ra. Trước kia vệ sĩ của nàng là hai người nam, trong lòng nàng cũng không có Ngũ Sướng Nhiễm nên không có lo lắng gì, nhưng lúc này, người trong lòng nàng lại chính là vệ sĩ của nàng, nói không lo chỉ là giả.
"Không, tôi muốn ở lại đây với cô" Bắt Ngũ Sướng Nhiễm về phòng ngủ, cô sao có thể yên tâm mà ngủ được?
Cố Hân Mộng tất nhiên hiểu suy nghĩ của Ngũ Sướng Nhiễm, không còn cách nào, chỉ có thể nói, "Vậy cô ở lại ngủ cùng tôi đi. Như vậy cô có thể yên tâm rồi chứ?" Nếu lo lắng không muốn rời đi, để Ngũ Sướng Nhiễm có thể bình yên mà ngủ, Cố Hân Mộng cũng chỉ có thể để cô ở lại.
Ngũ Sướng Nhiễm ngẩn ra. Để cô ở lại ngủ cùng ? Cùng nàng cùng giường cùng gối? Thật sự có thể sao? Ngũ Sướng Nhiễm có chút mong chờ cũng có chút khẩn trương. Đối phương là Cố Hân Mộng đó, là người con gái mà cô yêu, cùng nàng ở chung một giường nằm chung một gối, cô sao có thể không khẩn trương chứ?
Vốn để cho Ngũ Sướng Nhiễm ở lại chỉ là kế sách tạm thời, nàng không muốn để Ngũ Sướng Nhiễm thức cả đêm, còn nữa, lúc mình bị bệnh thế này, trong lòng lại có chút kỳ vọng có cô ấy ở cùng, cho nên thuận theo tâm ý mà để Ngũ Sướng Nhiễm ở lại. Nhưng mà khi nhìn thấy trên mặt Ngũ Sướng Nhiễm ửng hồng, nàng bỗng nhiên nhận ra được gì đó, trong lòng cũng cảm thấy ngại ngùng. Ngại ngùng thì cũng kệ, Cố Hân Mộng cũng không định thay đổi quyết định, lời đã nói ra, nàng không muốn rút lại.
Để Ngũ Sướng Nhiễm không có cơ hội từ chối, vội nói, "Mau mau lên đây ngủ đi! Tôi rất mệt mỏi." Dù sao Ngũ Sướng Nhiễm cũng đang mặc áo ngủ, không cần phải đi thay áo, nhưng mà tại sao đêm nay lại mặc quần áo ngủ chứ? Nàng vẫn thích nhìn Ngũ Sướng Nhiễm mặc váy ngủ kìa. Trong lòng than thở một câu, cơ thể liền nhích sang một bên, để một bên giường cho Ngũ Sướng Nhiễm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT][EDIT] Triền Miên Tình Kiếp - 5 Duyệt [Hoàn]
Ficción General*Lưu ý đây là truyện mình sưu tầm chứ không phải mình edit
![[BHTT][EDIT] Triền Miên Tình Kiếp - 5 Duyệt [Hoàn]](https://img.wattpad.com/cover/133282487-64-k253379.jpg)