Chương 20

555 51 6
                                    

"Sao muộn rồi mà cậu lại đến đây?" Nhìn thấy người xuất hiện trước của chung cư của mình, Lộc Hàm kinh ngạc, nghiêng người qua nói: "Mau vào đi."

Ngô Thế Huân cởi giày ra rồi cùng Lộc Hàm bước vào phòng khách, tuy nói đây là chung cư cậu chuẩn bị cho anh, nhưng đây là lần đầu tiên Ngô Thế Huân đến đây vì vậy hiếu kỳ ngó quanh một lượt.

"Ngoài trời đang mưa sao?" 

Nghe được giọng nói của đối phương, cậu mới có phản ứng, vội gật đầu: "Cũng không to lắm!"

Lộc Hàm nhìn áo khoác của Ngô Thế Huân đã ướt đẫm, vội đứng dậy đi vào phòng bếp, vừa đi vừa nói: "Cafe nóng có được không?"

"Có đồ uống lạnh không?"

"Không có!" Lộc Hàm trực tiếp từ chối, rõ ràng ở bên ngoài đã bị ướt mưa lạnh rồi còn đòi uống đồ lạnh gì chứ, quả nhiên vẫn như một đứa trẻ con. Anh tự quyết định chuẩn bị cho Ngô Thế Huân một cốc sữa nóng: "Không còn sớm nữa, vẫn là uống sữa đi, lát nữa ngủ sẽ ngon hơn"

Ngô Thế Huân nghiêng đầu đánh giá Lộc Hàm một lượt: "Sao ngày trước không nhìn thấy anh biết chăm lo cuộc sống như vậy?" lại nhìn thấy đối phương không có ý muốn trả lời câu hỏi của mình, đành xấu hổ đằng hắng giọng hỏi: "Sống ở đây đã quen chưa?" 

"Cũng được, cậu ăn tối chưa? Hay là tôi đi nấu chút gì?"

Ngô Thế Huân nghi hoặc hỏi: "Anh tự làm? Thôi phiền lắm, sao không gọi đồ ăn ngoài?"

Lộc Hàm cười cười: "Cậu nghĩ tình trạng của tôi bây giờ có thể gọi đồ ăn ngoài sao?"

"Nói như thế, mấy ngày qua đều là anh tự nấu ăn sao? Hay là tôi thuê người nấu ăn cho anh nhé!" Ngô Thế Huân dứt khoát nói.

"Tôi cũng không phải thiếu tay thiếu chân, sao phải thuê người đến hầu hạ? Tôi sống một mình thì cũng đơn giản thôi, lúc trước cũng không phải chưa từng làm qua, khi mới đến Hàn Quốc, không biết đã đi làm thêm ở bao nhiêu chỗ, đàn ông như tôi đâu có yếu ớt như vậy!" 

Ngô Thế Huân bị chấn động hỏi tiếp: "Anh còn từng đi làm thêm sao? Sao tôi lại không biết?" 

Lộc Hàm bị câu hỏi trẻ con của Ngô Thế Huân làm bật cười: "Sao cậu lại muốn biết? Đều là chuyện từ rất lâu rồi. Nhưng mà cậu muộn vậy mới đến tìm tôi, là có chuyện gì sao?" 

Không thể nói là do cậu lang thang trên đường không có mục đích mà bất giác chạy đến đây, chỉ có thể miễn cưỡng tìm lý do cũng tạm xem là hợp lý nói: "Tôi đã suy nghĩ cẩn thận rồi, tôi tôn trọng quyết định của anh."

"Quyết định gì?" Lộc Hàm một mặt ngạc nhiên nhìn cậu.

"Không phải anh quyết định, sau khi kết thúc hợp đồng sẽ về Trung Quốc kế thừa sự nghiệp gia đình sao?" Ngô Thế huân nhăn mày, cái tên này rốt cuộc là đang nghĩ gì, cái vấn đề này đã quấy nhiễu cậu nhiều ngày như vậy không thể nào tiêu tan, mà hình như đối với Lộc Hàm lại cứ chỉ như vào siêu thị chọn đại một gói mỳ mà thôi, thế mà đã quên rồi. 

"Nhưng mà..." Ngô Thế Huân tiếp tục nói: "Dù sao hợp đồng vẫn chưa hết hạn, nên vẫn phải tuân thủ các nguyên tắc và nghĩa vụ trong hợp đồng, gần đây SH đang có kế hoạch hợp tác với CY đầu tư sản xuất một bộ phim, muốn mời anh đóng nam chính. Tuy là lúc này để anh ra mặt, đối với anh mà nói sẽ có chút tàn nhẫn và khó khăn, nhưng công việc chính là công việc, hy vọng anh sẽ không tìm lý do thoái thác, dù sao anh vẫn là nghệ sĩ của SH." 

[TRANS/HunHan] D.A: Minh tinh chi nhất- How can I[Shortfic]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ