Chương 76:Tần Thiên ca ca

2.8K 154 13
                                    

Chương 76:Tần Thiên ca ca
Editor:HamNguyet

"Ngao ô!" Đại Hắc vẫn luôn im lặng đứng bên cạnh, đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, gân cốt cả người rung động, toàn bộ thân thể, đều bị một tầng bạch quang kỳ dị vây quanh.

Tần Lạc Y vội vàng hướng nó chạy vội qua: "Đại Hắc, ngươi làm sao vậy?"

"Ngao ô!" Đại Hắc không thể nói chuyện, cuồng khiếu một tiếng nữa, thanh âm lần này so với vừa rồi lớn hơn rất nhiều, cả tòa núi tựa hồ bị chấn động, quang mang trên người nó càng ngày càng sáng, xông thẳng lên chín tầng mây.

"Sư phụ, người xem Đại Hắc làm sao vậy?" Tần Lạc Y vội vàng đứng lên, vô duyên vô cớ, tại sao Đại Hắc đột nhiên bị như vậy.

Cát chưởng môn vuốt cằm, mâu quang thâm trầm, u ám khó hiểu, một hồi lâu mới mở miệng: "Đại Hắc? Hẳn là trên người nó bị người nào hạ cấm chế, cấm chế này cùng ngươi có liên quan, hiện tại trên người ngươi giải trừ phong ấn, cấm chế trên người Đại Hắc cũng tự động giải trừ, nên mới như vậy..."

Vẻ mặt Tần Lạc Y giật mình, trong lòng vô cùng kinh ngạc. Từ lúc mới sinh hạ, nàng đã bị hạ độc, bởi vậy trên mặt có nhiều vết mẩn đỏ khó coi, vốn là thánh thể bẩm sinh, lại bị phong ấn không thể tu luyện, hạt châu lục sắc trong linh đài huyệt kia thực cổ quái, hiện tại ngay cả trên người Đại Hắc cũng bị hạ cấm chế.

Xem ra thân thể này của nàng, sợ là có rất nhiều bí mật không muốn người biết a! Trấn Nam Vương cùng mẫu thân của nàng...Đối với tất cả chuyện này, bọn họ có biết hay không a?

Nàng xuyên qua đến Trấn Nam Vương phủ này tới nay đã được nửa năm, Tạ Như Yên cùng Trấn Nam Vương đối với nàng, quả thật là sủng ái có thêm, tuy rằng không thể nói chu đáo về mọi mặt, nhưng cũng cực kỳ chu đáo.

Xem công pháp Tần Lạc Y tu luyện trước kia, liền biết quả thật Trấn Nam Vương vì nàng tốn không ít tâm tư, đan dược a, cũng cho nàng ăn qua không ít.

Nếu bọn họ biết, bọn họ làm như vậy, quả thật là thiên y vô phùng, làm cho người ta không cảm giác được chút khác thường nào, nếu bọn họ không biết, nàng là nữ nhi bọn họ, là ai ở sau lưng bọn họ, đặc biệt là Tần Lăng Vân tu vi đạt tới võ thánh, có thể hạ phong ấn chính mình?

Sau gần một khắc, cuối cùng xương cốt trên người Đại Hắc không còn rung động, bạch quang bao vây lấy nó ảm đạm xuống, một vật thể toàn thân tuyết trắng, không có một tia tạp sắc, so với Đại Hắc lúc trước lớn hơn gấp đôi xuất hiện trước mặt ba người.

"Đây là..." Tần Lạc Y kinh ngạc há miệng, tiến lên vuốt ve bộ lông trên người Đại Hắc. Bộ lông màu trắng ánh sáng nhu hòa, xúc cảm cực kỳ thoải mái, làm cho người ta yêu thích không buông tay.

"Chủ nhân!" Đại Hắc nghiêng đầu nhìn nàng, chớp chớp mắt to, mở miệng nói chuyện.

Tần Lạc Y lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té ngã trên đất, phượng mâu trợn to, trừng mắt nhìn Đại Hắc. Vừa rồi là thanh âm Đại Hắc vọng lại sao? Đại Hắc có thể nói chuyện?

[Edit-Phần 1]Sư Huynh,Rất Vô Lương-Tương Ba Lục(NP)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ