Chương 35:Dị biến

2.5K 157 23
                                    

Chương 35:Dị biến
Editor:HamNguyet

"Người Phiêu Miểu Tông xuống dưới!" Mãng Ngưu tự mình chạy tới nói những lời này, trên mặt Hắc Đế buồn bực hiện lên mừng như điên.

Cuối cùng có người xuống đây, nếu không có người tới đem Tần Lạc Y đi, bảo bối dưới Sư Hổ Nhai của nó, sẽ nhanh chóng bị cướp sạch không còn.

Hai đạo thân ảnh thanh y cường đại, từ phương xa tật bắn mà đến, trong chớp mắt liền dừng trước người bọn họ.

"Sư phụ!"

"Ổ sư thúc!"

Tần Lạc Y cùng Đoan Mộc Trường Thanh cười bước lên nghênh đón, hướng bọn họ thi lễ.

Ánh mắt Cát chưởng môn cùng Ổ Sơn tối đen thâm thúy xẹt qua trên người bọn họ, thấy trên người bọn họ đều không có gì bất ổn, lúc này mới nhìn nhau, âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Hai người bọn họ nghe nói Tần Lạc Y ngã xuống dưới Nhai, Đoan Mộc Trường Thanh lại tự chủ trương nhảy xuống, đều gấp đến độ dậm chân, vội vàng ở trong tông môn an bài một phen, liền chạy tới.

Nguyên tưởng rằng đến nơi, sẽ có không ít trận ác chiến, phải mất thời gian thật lâu mới tìm được hai người bọn họ, không nghĩ tới vừa xuống dưới Nhai, đã sớm có rất nhiều mãnh thú canh giữ ở nơi đó, đảo qua thái độ hung ác khi gặp lúc trước, chỉ hỏi bọn họ một câu có phải xuống tìm Tần Lạc Y cùng Đoan Mộc Trường Thanh hay không, được đến trả lời khẳng định, liền đưa bọn họ đến nơi này.

Đi trên đường, bọn họ còn lo lắng thú tộc đùa giỡn âm mưu quỷ kế gì, không nghĩ tới...Đi theo bọn họ, quả nhiên tìm được Tần Lạc Y cùng Đoan Mộc Trường Thanh không chút hao tổn gì.

Trong ánh mắt thâm trầm mang theo nghi hoặc thật sâu, nhìn Tần Lạc Y cùng Đoan Mộc Trường Thanh, ánh mắt khác thường chuyển qua trên người Hắc Đế có diện mạo cùng Đại Hắc cực kỳ tương tự.

Dị thú Ngục Thất dưới Sư Hổ Nhai, có lẽ người khác không biết, nhưng hai người bọn họ, một người là chưởng môn Phiêu Miểu Tông, một người là trưởng lão Phiêu Miểu Tông, đều biết đến, nó ít nhất đã sống hơn mười vạn năm, chính là vạn thú chi vương dưới Sư Hổ Nhai, tu vi cực kỳ nghịch thiên!

Tần Lạc Y rơi xuống vách núi hai ngày, Sư Hổ Nhai vạn thú chi vương, như thế nào lại không chút khó xử nàng, thậm chí còn đối với bọn họ đến tìm nàng thân thiện như thế? Chẳng lẽ bởi vì Đại Hắc cũng là bộ tộc Ngục Thất? Hai người âm thầm trao đổi một ánh mắt, đều cảm thấy khả năng như vậy là lớn nhất.

Bọn họ quan sát Hắc Đế, Hắc Đế đồng dạng quan sát bọn họ, khẽ nhếch cằm, trong ánh mắt tối đen lộ vẻ ngạo nghễ. Vẻ mặt Đại Hắc có chút ảo não...Âm thầm oán giận bọn họ xuống đây quá nhanh.

Một lát sau, Hắc Đế thập phần không kiên nhẫn phất phất tay, hướng về phía Mãng Ngưu nói: "Mau đem bọn họ tiễn đi." Liếc mắt nhìn Tần Lạc Y một cái, tâm nó liền đau thêm một phần, nhiều bảo bối như vậy a, đều tiện nghi nữ nhân kia!

[Edit-Phần 1]Sư Huynh,Rất Vô Lương-Tương Ba Lục(NP)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ