Bình An giật mình, không biết nên nói gì sau lời nói đầy bất ngờ của mẹ
-Mẹ nói...là biết chuyện gì?
-"Con ở lại vì cậu ta? Con vẫn mù quáng đến như vậy hay sao? Suốt thời gian qua, hai đứa có phải vẫn còn qua lại hay không?"
-Mẹ...tại sao lại biết chuyện này?- Bình An thở dài nhìn Diệp Thần đang nằm trên giường
-"Con không cần biết tại sao, con chỉ cần biết là mẹ không đồng ý cho con ở lại đó, con phải lập tức về cho mẹ."
Bình An run run, cả người cứng lại, tay giữ chặt điện thoại rồi nói tiếp
-Mẹ có biết...lẽ ra con mới là người nằm trên giường bệnh lúc này và chưa thể tỉnh lại...chứ không phải là anh ấy.
-"Con nói gì...?"
-Chính Diệp Thần đã cứu con, anh ấy vì cứu con mới xảy ra tai nạn đến giờ còn chưa tỉnh lại... mẹ nói xem, con bỏ về bây giờ có được hay không? Một người vì mình mà đến tính mạng còn không rõ, con bỏ người đó thanh thản về được hay sao? Con xin mẹ... chuyện đến nước này rồi, mẹ để con tự giải quyết được không, con tự chịu trách nhiệm...- Bình An vừa nói vừa ngăn cho nước mắt không rơi, giọng cậu nghẹn ngào
Trương mẫu hiện tại đang bị bất ngờ, bà có lẽ không thể tin được, bà im lặng. Bình An nói tiếp
-Cho đến khi anh ấy tỉnh lại, anh ấy bình phục hoàn toàn và trở lại đi làm, con sẽ không rời đi đâu cả...không phải chuyện tình cảm ở đây, mà trách nhiệm còn nặng hơn...cho nên xin mẹ, đừng ngăn con nữa được hay không...
-"Mẹ sẽ gọi lại cho con sau...nghỉ ngơi một chút đi..."
Bình An tắt máy, không muốn nghe thêm bất cứ cuộc điện thoại nào nữa, cậu chậm rãi bước đến bên cạnh giường bệnh. Phải mất rất lâu, Bình An mới vươn tay ra nắm lấy tay anh, rất nhẹ nhàng. Đã rất lâu rồi, suốt từng ấy năm qua tưởng chừng đã quên mất cái cảm giác này, suốt quãng thời gian đại học vui vẻ, những cái nắm tay đan vào nhau hết thảy là ấm áp, giờ đây cảm nhận lại chỉ toàn đau đớn và ngỡ ngàng...Bình An cứ ngồi như vậy thẳng đến khi Tiểu Hiên bước vào giục cậu đi ăn cơm trưa.
-Tớ cũng không đói, cậu và Dương Thiên ăn trước đi.
-Không đói cũng phải ăn, cậu cũng mới khỏe lại mà.
-Vậy...để tớ mang cơm cho cậu vào trong đây. Trường hợp của anh ta không cần yên tĩnh..
Bình An mỉm cười gật đầu
Ăn cơm trưa xong, Bình An ngồi trên ghế sofa bên cạnh ngủ thiếp đi. Từ chiều đến tối Bình An chỉ ngồi trong phòng bệnh đọc sách, khi thì xem tin tức trên mạng, nhưng hầu như cậu không thể tập trung được. Thỉnh thoảng cậu lại liếc nhìn Diệp Thần, nhìn anh vẫn nằm đó, hai mắt nhắm nghiền.
Bách Vân đẩy cửa vào, cả người vẫn còn vương khí lạnh từ bên ngoài.
-Cậu vẫn ở đây?- Bách Vân nhíu mày
Y đặt túi xách xuống bàn, bước đến bên cạnh Diệp Thần, nắm lấy tay anh. Bình An thở dài
-Anh ấy vẫn không có chuyển biến?- Bách Vân hỏi
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM hoàn] Yêu em dưới trời hoa tử đằng
RomanceYÊU EM DƯỚI TRỜI HOA TỬ ĐẰNG Tác giả: Phong Bình Phàm Wordpress editor: Rin (Kyumin Rin) Thể loại: Đam mỹ hiện đại, công sủng thụ, ấm áp có ngược tâm, HE Tình trạng: Đã hoàn thành Nhân vật:Diệp Thần, Bình An, Bách Vân,... "Một kẻ kiêu ngạo, lạnh lù...