"Chào cô, thiết kế Min." Một người đàn ông lịch lãm, tuy chỉ là mặc một bộ đồ thun đơn giản nhưng nhìn anh ta đi... vai rộng, eo có vẻ rất thon... chúa ơi, nếu là người mẫu chắc sẽ kiếm được bộn tiền với khuôn mặt... và cái dáng chết người đó. "Tôi là Kim SeokJin, chắc cô cũng biết tôi là quản lí của Min Yoongi?"
"Tiếc thật..." Vì sao lại là quản lí... "À không, ý tôi là tôi biết điều đó."
"Tôi mong chúng ta sẽ trở thành đối tác thân thiết." SeokJin mỉm cười.
"Vâng." Tôi khẽ đáp lại nụ cười kia, đôi mắt hơi chếch ra sau bờ vai rộng của Jin, nơi có một thanh niên vận trên mình độc một màu đen... đang ngủ?
"Cậu ấy dạo này làm việc có hơi quá sức." SeokJin trả lời, dù chẳng hề có câu hỏi nào được bật ra từ miệng tôi.
"Vậy sao?" Dáng anh ấy, thì hợp với phong cách nào nhỉ?
#
"Thiết kế Min, chẳng phải hôm nay cô đi gặp đối tác bên công ty BigHit hay sao?" Một người đồng nghiệp bước vào cửa với mớ vải trên tay, nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên.
"Tôi nhớ mà, còn đến tận 15 phút nữa cơ." Tôi bật cười, tay cầm dây thước quấn sang sau lưng con ma nơ canh.
"Chúa ơi, Min Ami..." Người đồng nghiệp thở dài. "Cậu đang đếm giờ bằng cái đồng hồ treo tường đó ấy à?"
Hể?
"Cái đồng hồ ấy chậm 30 phút, chính cậu hôm bữa bảo tôi đi sửa lại còn gì?"
Vậy là...
"Ôi mẹ ơi!!!" Tôi giật mình lật ngửa tay trái lên... 9 giờ 15? Và chẳng nói thêm câu nào, tôi vơ xấp tài liệu đánh dấu "BigHit" và hai ba cây bút chì, chạy nhanh đến nỗi không để tiếng gọi với phía sau chen vào trí óc.
"Này Min Ami... dây... thước đo..."
"Bang!" Cánh cửa đáng thương bị tôi mở tung một cách tội nghiệp. Phòng họp mini vương vấn chút hương nắng đang len qua lớp kính dày, tôi phở phào nhìn chàng trai đang nằm ngủ.
Anh ta chờ lâu quá à?
Rón rén từng bước vụn vặt lại gần chàng trai với mái tóc màu trắng ngà. Tôi có nên đánh thức anh ta? Anh ta sẽ càm ràm về việc tôi trễ giờ chứ?
"Này... anh ơi..." Ngón tay trỏ vươn ra, chọt chọt nhẹ vào bờ vai anh. "Xin lỗi..." Vẫn chẳng có tí động tĩnh nào. "À... Min Yoongi?" Tôi hơi dùng lực.
Đôi mày thanh tú hơi cau lại, rồi mắt anh he hé mở ra, nhìn tôi với vẻ hình như không được tốt cho lắm. Yoongi ngồi dậy, vươn vai vài cái. Tôi cũng kịp đi đến chiếc ghế đối diện, đặt mớ giấy chẳng đúng trật tự lên bàn.
"À, cô Min." Yoongi lên tiếng, giọng hơi trầm nhưng chẳng có chút đáng sợ nào như thiên hạ đồn thổi về anh.
"V-vâng, xin lỗi tôi bị kẹt xe nên trễ giờ."
"Không phải, trên cổ kìa."
BẠN ĐANG ĐỌC
|Imagine| Sweet Stories 2 [Drop]
FanfictionTình yêu là gì hỡi người? Là có anh, có em, là tay trong tay, môi trao môi, tim vì nhau mà loạn nhịp. Mong các cậu vẫn sẽ tiếp tục ủng hộ đứa em của Sweet Stories này nhé ?