Lễ hội trường cuối cùng cũng đến, từng gian hàng trong tiết trời đông trông thật thuần khiết và xinh đẹp làm sao. Từ sắc màu nóng ấm của gian hàng đồ ăn Trung Hoa đến sắc nhàn nhạt tinh tế của gian hàng hoa Hà Lan, đến màu cổ điển của gian hàng lớp Nhân Tuấn. Bảng hiệu màu nâu sẫm Elegante nổi bật giữa nền gỗ màu đay, bao nhiêu là tinh tế. Nhân Tuấn đứng trước cửa lớp, trên người vận một bộ phục vụ xinh xắn, lớp áo sơ mi trắng bên trong và chiếc quần tây đen bó sát đôi chân thon thả cùng một chiếc tạp dề màu nâu cà phê, cravat đen trên cổ. Tuấn tú và lịch lãm, thêm một phần đáng yêu do dáng người thấp bé. Mái tóc đỏ rực nổi bật khiến Nhân Tuấn càng thêm phần anh tuấn và dễ thương.
- Tại Dân, mang bó linh lan cho vào lọ đi chứ. Đế Nỗ, góc bàn bên phải cậu bị lệch rồi kìa. Bạn học Dương, treo nốt mấy sợi kim tuyến còn lại đi chứ? Bên thức uống đã pha xong cà phê chưa? Còn bánh ngọt đã mang đến chưa vậy hả?
Vâng, khác với vẻ ngoài bao nhiêu là đáng yêu bao nhiêu là lịch lãm ấy, chính là cái tông giọng chát chúa ra lệnh quen thuộc của cậu Học trưởng họ Hoàng. Nhân Tuấn cau mày, chỉ tay hết tên này đến tên khác, như một nhạc trưởng chính hiệu chỉ huy đoàn nhạc của mình. La Tại Dân lúi húi với lấy bó linh lan cho vào lọ, bên kia Lý Đế Nỗ phải cật lực chỉnh sửa bàn ghế, bên trang trí phải nhanh nhẹn làm xong phần mình, tất nhiên là cả bên thức ăn và thức uống. Nhân Tuấn thật ra chỉ cần đứng ở một chỗ và chỉ bảo, nhưng cậu lại là cái kẻ có vẻ bực mình nhất. Hai tay Nhân Tuấn chống hông, má phồng phồng, đưa đôi mắt như có tia lửa của mình liếc nhìn khắp lớp học. Ánh mắt đi đến đâu chính là có kẻ run rẩy đến đó, kiểm tra xong hết một lượt đến khi thấy ổn mới thôi phồng má mà thở phào.
- Ổn rồi. Bây giờ lại chuẩn bị đón thực khách thôi.
- Vâng. Học trưởng.
Nhân Tuấn vỗ tay một cái, cả lớp đều đồng thanh trả lời.
Tại Dân mở cánh cửa lớp xoạch một tiếng, một ngày bận rộn bắt đầu.
Lớp dự bị đại học của cậu là nơi của những chàng trai tiêu soái anh tuấn như La Tại Dân, Lý Đế Nỗ và những cô gái xinh đẹp đến mức mĩ miều, không thì sẽ là dạng đáng yêu vô đối như Hoàng Nhân Tuấn chẳng hạn, nên việc nhanh chóng thu hút được số đông người đến dự lễ hội là chuyện quá đỗi bình thường đi.
- Chào mừng đến với Elegante, quý cô của tôi.
Tại Dân nở nụ cười rạng rỡ nhìn cô gái đang ngồi bên chiếc bàn tròn, anh khẽ nâng cái khay mình đang cầm lên cao và đặt xuống bàn cô một ly Mocha cùng một chiếc bánh Cassata Siciliana ngon lành. Cô gái kia nhìn anh ngẩn người và La Tại Dân nói thầm trong lòng mình, hờ dễ đổ thế không biết. Nghĩ đoạn, cúi đầu chào vị khách của mình và trở về quầy thu ngân.
- Úi chà, biết cách "thả thính" đấy chứ? Mẫu người như cậu chính là khiến mấy cô nàng đổ đứ đừ đấy.
- Thôi đi, Tuấn mới là cao thủ ấy.
Gạt phăng lời trêu chọc của tên bạn thân họ Lý đang lười biếng đứng cạnh quầy pha chế kia, La Tại Dân hất mặt về phía cậu nhóc có mái tóc đỏ rực đang vui vẻ trò chuyện với khách hàng phía xa xa.
BẠN ĐANG ĐỌC
The sweet life
FanfictionĐoản văn, chỉ là đoản văn thôi ạ :v huhu chưa chắc có thể viết thành đoản hay quăng nó thành short nữa :v Thế là tự ngược đãi mình bằng cách ra thêm cái bộ này :v hahaha