Chương 1:

587 29 0
                                    

Ji Eun lần thứ 105 thầm cảm thán trong lòng, bà chủ của cô quả là một người phụ nữ kỳ quặc, diện mạo kỳ quặc, tính tình kỳ quặc, ngay đến cả công việc cũng kỳ quặc y như thế.

Nhìn bây giờ mà xem, cũng là đang đi theo dõi rồi bắt gian những ông chồng ngoại tình, đáng lý bọn họ chỉ cần dựa theo lẽ thường, xác định địa điểm đối phương yêu đương vụng trộm, sau đó dẫn người ủy quyền và cảnh sát đến bắt gian tại giường, vậy là có thể thu được một kết thúc hoàn mỹ, phù hợp với công cuộc bắt gian này.

Nhưng mà bà chủ của cô lại quá mức hưng phấn đến nỗi...

Đầu tiên là ở khách sạn, nhân viên phục vụ vừa mở khóa phòng ra, bà chủ liền xông lên phía trước làm gương, lập tức đá văng cái cửa, bảo rằng như thế mới có khí thế của kẻ đi bắt người thông dâm.

Sau đó, xác định được một nam một nữ trần truồng đang kinh hãi trên giường xong, người ủy quyền lập tức vọt lên từ phía sau, nắm tóc cô gái trẻ, bắt đầu đánh ghen tơi bời.

Ji Eun không rảnh đứng xem trận đấu quyết liệt ấy, cô nhìn vẻ mặt vô cùng hưng phấn của bà chủ mà âm thầm thở dài trong lòng, khó trách văn phòng thám tử "Exceed In Dreaming" của bọn họ luôn nhận được nhiều hợp đồng nhất chính là những vụ giúp người bắt gian này, đơn giản bởi vì bà chủ của cô thích thế mà.

-"Cô không biết những trường hợp như vậy nhìn rất kích thích, rất sống động sao?"

Một lần cô không nhịn được lòng hiếu kỳ, hỏi bà chủ vì sao thích truy bắt kẻ thông dâm như vậy, hơn nữa lại còn nhất định phải tự thân xuất mã, bà chủ đã trả lời như thế.

Kích thích? Sống động? Đây là đáp án cổ quái gì vậy?

-"Mỗi lần nhìn thấy bọn họ lôi kéo tóc nhau, điên cuồng chửi bậy, còn biểu lộ cả khí thế mãnh liệt của người vợ đang giáo huấn người chồng, tôi liền cảm thấy cuộc sống này thật sự là quá tốt đẹp."

Ji Eun bó tay toàn tập rồi! Bà chủ của cô quả nhiên là một người phun nữ cực kì khác thường, cực kì bất thường mà! Vô số lần cô đã tự khẳng định trong lòng như thế, hơn nữa còn không ngừng rơi lệ đầy mặt, vì sao nền kinh tế bây giờ lại đình trệ vậy chứ? Rõ ràng kinh tế toàn cầu đã ổn định trở lại mà sao công việc vẫn khó tìm thế a?!

Bằng không, cô rõ ràng là một sinh viên đã tốt nghiệp ra trường nhưng sao vẫn phải đến làm việc tại văn phòng thám tử này chứ? Danh hiệu thì rất hoa mỹ là làm phó tổng, nhưng mà phòng làm việc còn chưa có đến mười người, bà chủ làm tổng giám đốc thì cô là trợ lý, mà thực chất chính chính là chân sai vặt thôi.

Công việc ở văn phòng thám tử coi như là nhàn nhã, bởi vì bà chủ của cô là một người cực kì lười, tiếp nhận đơn hàng đều phải tùy tâm tình, tùy thời điểm, nếu thích, có thể hơn mười giờ vẫn chạy nhong nhong ra bên ngoài làm việc, nếu khó chịu thì lập tức chui vào trong phòng điều hòa, chơi game, đánh liên minh thăng cấp, không hề để tâm đến chuyện gì, bởi vậy tình hình kinh doanh hết sức thê thảm.

Nếu không phải...

Cô lén lút nhìn về phía người phụ đang hăng say xem kịch đằng kia một chút, bà chủ đang miễn cưỡng tựa vào cạnh tường, một tay vỗ về chiếc cằm với những đường cong hoàn mỹ, vẻ mặt hết sức hứng thú.

Nếu không phải vì khuôn mặt xinh đẹp hại nước hại dân, so với yêu nghiệt còn yêu nghiệt hơn kia thì cô đã sớm từ chức từ lâu rồi.

Phải, bà chủ của cô chính là người kỳ quặc nhất nơi này.

Một người phụ nữ thân cao 1m70 mà lại có thể khiến cho mọi người nam lẫn nữ đều phải say mê, khuôn mặt so với con trai còn đẹp hơn, nói không hề khoa trương chứ đó quả thật chính là một dung nhan nghiêng nước nghiêng thành.

Đôi mắt xinh đẹp, khoé mắt hơi hơi nhếch lên thật là hoàn mỹ, đó là một đôi mắt hoa đào, sống mũi cao thẳng, đôi môi đỏ tươi, những thứ ấy nếu đặt lên trên gương mặt của một người con gái thì quả là tuyệt sắc, nhưng nếu như là gương mặt của một người con trai thì đó chính là tai họa. Một người phụ nữ có bộ dạng so với đàn ông còn đẹp hơn, không phải là tai họa thì là cái gì?

Mỗi khi khách hàng đến chỗ bọn họ đưa ra yêu cầu, nếu là nữ thì đều bị mê hoặc đến si ngốc, nếu là nam thì lập tức biểu lộ ra vẻ mặt háo sắc, những lúc như thế, bà chủ của cô chỉ cần nở nụ cười rạng rỡ, dùng cái lưỡi ba tấc của mình khiến những kẻ đó phải ngoan ngoãn nghe lời.

Trời sinh cô có năng lực như thế, có thể thoải mái điều khiển bất cứ người nào, chỉ nói đơn giản mấy câu thôi đã làm cho người ta lập tức phải vì cô mà thâu tâm đào phế. (thâu tâm đào phế: thật lòng yêu thương, lấy hết tấm lòng, tim gan phổi ra.)

Giống như cô vậy, rõ ràng đã vô số lần hạ quyết tâm, nhất định phải từ chức đi tìm một công việc đứng đắn khác, nhưng mà vừa chạy đến văn phòng, nhìn thấy nụ cười sáng lạn rực rỡ của nà chủ, cô liền cắn răng mặc cho ánh nắng mặt trời rọi xuống chói chang trên đỉnh đầu, quay đi tìm mèo chó cho khách.

Mồ hôi rơi như mưa, cô vừa đi vừa thầm mắng trong lòng, vì sao dạo này Seoul nhiều chó mèo đi lạc thế? Không thấy tăm hơi bất cứ con nào, chúng nó cũng không phải là người, tìm cái gì mà tìm chứ? Nhưng bà chủ của cô lại thường xuyên thích tiếp nhận mấy vụ kiểu này, trừ bỏ bắt gian thì chính là đi tìm chó, tìm mèo bị lạc.

Người phụ nữ này thậm chí còn thích xem cái loại tiết mục bắt kẻ thông dâm trên giường hết sức rẻ tiền mà mấy nhà biên kịch giả tạo hay thích, thật sự là không còn gì để nói với cái tính cổ quái của chị ta mà.
Ji Eun thực sự muốn ngửa mặt lên trời thở dài.

Rõ ràng là thuận lợi bắt gian tại giường xong rồi, nhiệm vụ của bọn họ cũng xem như đã hoàn thành viên mãn rồi a, thế nhưng lần nào bà chủ của cô cũng nhất quyết phải xem diễn cho hết mới chịu lưu luyến bỏ về.

Giống như bậy giờ vậy, người vợ hợp pháp dạy dỗ con hồ ly tinh một trận xong liền đánh tới chỗ ông xã của mình, người đàn ông đáng thương hơn bốn mươi tuổi, quần áo còn chưa kịp mặc đã bị xử lí tơi bời, thịt béo trên người cứ run lên bần bật, chật vật né trái né phải để tránh móng vuốt của bà vợ.

Tiếng chửi hỗn loạn, trộn lẫn vào với nhau, tiếng gào thét mắng mỏ ầm ĩ không dứt mà cũng khiến bà chủ của cô nhìn đến mê mẩn, rốt cuộc đây là cái thế giới điên cuồng gì chứ?!

Đáng tiếc, "vui quá hoá buồn", những lời này chính là hình dung tốt nhất về bà chủ của cô bây giờ. Cô gái bị đánh thê thảm vốn dĩ đang cúi đầu rúc vào một bên khóc thút thít, sau đó không biết bị cái gì kích thích thần kinh, bật dậy nắm lấy cái gạt tàn trên tủ đầu giường ném về phía bà vợ đang điên cuồng cào cấu đằng kia.

Trên đời này quả thực không khéo không thành sách, vừa hay người vợ đang túm cổ chồng mình thấy được nên nghiêng đầu né tránh, đẩy ông ta ngã xuống giường, mà cái gạt tàn thủy tinh thì cứ thế nặng nề trực tiếp bay thẳng vào đầu người đang vui vẻ đứng xem diễn bên cạnh.

"Bốp" một tiếng, lần này thật đúng là chuẩn à.

Khuôn mặt xinh đẹp yêu diễm của bà chủ lần đầu tiên vặn vẹo trước mặt cô.

Chinh Phục Nữ Nhân Cao Lãnh (LeJung)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ