Chap 47

212 16 42
                                    

  Mabel sốc khi biết sự thật đó. Gideon Gleeful ư? Con trai của dì Wendy và chú Kei là Gideon! Mabel chẳng biết nói gì hết cả, chỉ nhìn Gideon bới hai mắt tròn và trố cả ra.

_Đừng nhìn tôi mãi thế. Nhìn kia kìa

  Gideon chỉ ra chỗ bên tay trái họ. Mabel nhìn theo và giật mình thấy Alice đang đỡ Alex ra ngoài. Alex, anh ta đáng ra phải chết rồi! Gideon đã bắn Alex rồi cơ mà. Và Alice, Alice đang giúp anh ta. Hình như nhỏ chưa biết gì về sự thật. Mabel chạy tới. Alice cũng kịp chú ý và quay về phía Mabel.

_Alice! Bỏ anh ta ra! - Mabel kiên quyết nhìn Alice và Alex.

_Tại sao Mabel? - Alice ngạc nhiên.

  Trong khi hai cô gái đang nhìn nhau, Alex không nói gì, chỉ nhìn xuống đất. Mabel sẽ nói sự thật cho Alice và rồi nhỏ sẽ xa lánh anh, vì anh suýt thì thành kẻ sát nhân. Anh đã lập ra cái kế hoạch tàn bạo, giết hết tất cả vì chuyện bố mẹ năm xưa mà chính anh cũng không biết rõ ngọn ngành.

_Anh ta là -

_Xe cứu thương đến rồi!

  Tiếng Bill chạy lên từ phía đường mòn khiến ba người giật mình. Chính Bill cũng không thể tin vào mắt mình khi nhìn thấy Alex. Alex thì không quá ngạc nhiên vì đã biết được sự có mặt đông đủ khi gặp Will.

  Bỏ qua sự bất ngờ không cần thiết, Bill tiến đến, đỡ một bên của Alex, nhẹ nhàng đẩy Alice ra, cùng người cảnh sát đưa Alex xuống. Alice cũng chạy theo. Mabel định nói cho Alex thì bị Gideon ngăn lại.

_Đừng nói gì vào lúc này cả.

  Mabel hiểu tại sao Gideon làm thế. Có thể cô đã quá nôn nóng và khẩn trương để thông báo với Alice sự thật về Alex. Nhìn Alice có vẻ rất quan tâm tới anh trai, giống như cô luôn lo nghĩ cho Mason. Ôi, cô lại nhắc tới Mason rồi. Cô không thấy Mason chạy ra, điều đó làm cô lo lắng hết sức.

  Có một cuộc gọi đàm của cảnh sát đứng ngay cạnh cô, Mabel vô tình nghe được một ít. Họ muốn gọi thêm người vì nhà quá rộng. Viên cảnh sát đồng ý, tắt bộ đàm và định cùng ba người khác đi vào.

_Hãy cho tôi đi cùng với!- Mabel nói với người cảnh sát.

_Chúng tôi có thể đi được.

_Không! Tôi muốn đi. Làm ơn!

  Viên cảnh sát nhìn về phía ba người đồng đội nhưng không có phản ứng nào từ họ. Khi ông quay lại nhìn cô thì bắt gặp ánh mắt đầy quyết tâm của Mabel. Và ông gật đầu. Ánh mắt đó, ông đã thấy từng thấy rồi.

  Mabel theo cảnh sát vào trong. Lúc ấy, điều cô quan tâm là Mason có sao không chứ cái kí ức đau đớn kia nó không còn nữa rồi. Tạm thời là thế. Đúng lúc ấy, một người cảnh sát trẻ chạy xuống.

_Sao vậy Lyen? - Ông cảnh sát hỏi

_Ông Rail, có 2 người không mặc gì nằm ngủ với nhau trong phòng. Cháu sợ quá luôn.

  Rail không nói gì, ông cũng không biết nên cười hay nên khẩn trương. Rõ là tổ của ông được thông báo ở đây có bắt cóc lấy tiền, sao lại thành cái đó vậy?

_Chú nói gì ạ? - Mabel tròn mắt hỏi.

  Lyen không nói gì. Cậu ta vẫn còn sốc nhìn thấy người lúc nãy. Hai người cảnh sát kia ra vỗ vai để giúp Lyen bình tĩnh. Lyen là một người khá ngây ngô, người trẻ nhất trong đội.

[Reverse Falls] (HOÀN) Nỗi sợ hãi lớn nhấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ