Chap 42

170 20 36
                                    

   Thôi xong. Xác định đi Dipper, cậu chẳng thể làm gì được đâu. Nhưng cậu không muốn bỏ cuộc. Từ khi nào mà Dipper trở nên thảm hại như thế này? Thà cậu đâm đầu vào tường chết quách đi cho xong còn hơn là có một đêm với Pacifica. Cậu còn chưa làm gì nhiều với Mabel thì đừng có mơ cậu sẽ làm với người con gái khác.

_Mason, quay lại đây nào. - Nó gọi

  Đừng có gọi cậu là Mason, nhất là những người như Pacifica. À mà đây không phải lúc nghĩ tới chuyện đó. Quan trọng là cậu cần phải đạp cái cửa này ra và chạy ra ngoài. Nhưng Dipper thấy đau đầu quá. Giờ cậu hiểu tại sao mọi người hay dùng bad language, tuy nhiên Mabel không thích cậu dùng cái này. Nhìn thấy Mabel giận thì Dipper xác định luôn. Vậy nên cậu phải kìm nén.

  Pacifica tiến lại chỗ cậu. Nó vẫn cười, và Dipper thấy nụ cười đó kinh tởm. Cậu nên đứng lên và chạy sang một hướng khác. Nhưng nó đè cậu xuống khi cậu định chạy.

_Nào nào, Mason.

   Người cậu nóng. Pacifica ngồi lên cậu làm cậu còn nóng hơn. Nóng. Nóng. Nóng. Rất nóng. Ai đó cởi bớt cho cậu cái áo với. Mà nói thật là cậu muốn cởi sạch ra ấy! Chẳng lẽ nhờ Pacifica. Quên đi. Cậu không bao giờ cần đến ai cởi đồ cho mình.

  Pacifica nhìn Dipper. Sức lực này của cậu ở đâu ra thế? Cậu đang cố chống lại tác dụng của thuốc. Nhưng sẽ không được bao lâu đâu. Dipper thở mạnh, thở rất nhiều lần. Và trông cậu vô cùng khó khăn.

"Em xin lỗi Mason. Chỉ là, em muốn được bên anh. Chỉ cần có thế thôi".

  Pacifica nghĩ khi hôn lên trán cậu. Cả người nó giữ cậu, ấn mạnh xuống sàn, mà với cái sức của Dipper bây giờ thì khó mà làm gì được.

  Còn Dipper thật muốn tát thẳng vào Pacifica một cái. Ai cho phép nó được làm vậy với cậu? Nhưng cậu chẳng còn sức để làm gì. Nó giữ chặt cậu quá rồi. Từ khi nào mà cậu yếu như vậy? Mabel. Nếu Mabel biết được thì xong cậu rồi. Dipper thấy Pacifica thật ghê tởm. Cậu ghét cay đắng nó! Nhưng ngay lúc ấy, có một giọt nước lạnh rơi xuống trán cậu. Và Dipper nhìn lên. Pacifica đang khóc, nó khóc nhưng cũng cười.

  Tại sao? Vì nó đang yêu. Đó là một tình đơn phương không được đáp lại. Cũng phải thôi, nó yêu cậu mà, chỉ có cậu không yêu nó. Dipper nghĩ cậu hiểu được cảm xúc và lí do Pacifica hành động như thế này. Vì tình yêu mà bất chấp tất cả, sẵn sàng làm mọi việc dù nó có ghê tởm đến đâu. Không phải ai cũng có mối tình đẹp như cậu và Mabel, vậy nên có những chuyện như thế này là có thể hiểu được.

  Phải, Dipper hiểu. Và cậu nghĩ cậu thông cảm với nó. Nhưng không có nghĩa là Pacifica được phép làm điều này với cậu. Nhưng cậu còn chẳng cất lên được cái gì. Dipper quá mệt, quá nóng, quá đau đầu. Cậu không muốn thế, nhưng cậu không thể làm gì. Liệu Mabel có thể hiểu cho cậu không?

  Bill hít vào thật sâu và thở ra thật mạnh. Bill và Will đang chuẩn bị làm một chuyện nguy hiểm. Nhưng cái Bill lo thực sự, rất lo ấy, không phải bản thân Bill hay Alice, mà là Will. Will là một đứa trẻ yếu đuối và nhút nhát, trước một kế hoạch chết người như này, liệu Will có thể làm được không?

[Reverse Falls] (HOÀN) Nỗi sợ hãi lớn nhấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ