_Em rất vui khi chúng ta có thể gặp lại nhau, Mason Pines.
"Làm thế nào mà nó biết được?"
Pacifica vẫn nhìn Dipper với nụ cười rạng rỡ thế. Nhưng nó cảm thấy thất vọng khi nhìn cậu. Cậu nhìn nó ngạc nhiên, vì cậu quên nó rồi ư? Đúng vậy, vì họ rất ít nói chuyện với nhau mà.
_Làm thế nào em biết? - Cậu hỏi.
Pacifica kể lại cho Dipper mọi chuyện. Cậu hiểu ra rằng hai người trước có quen nhau, nhưng Dipper có quá nhiều thứ để lo nên cậu đã quên mất rồi. Dipper cảm thấy hơi có lỗi, quên là chuyện thường thôi mà, Dipper.
_Không có gì nhà Milanne không thể - Nó trả lời.
Dipper hiểu ngay. Tiểu thư của một gia tộc Milanne danh giá không thể nào không có khả năng làm được những việc phức tạp này.
_Này Dipper, sao anh lại đổi tên từ Mason Pines thành Dipper Gleeful? - Pacifica hỏi.
_Đó là điều bố mẹ anh viết trong lời nhắn cuối cùng gửi đến dì chú bọn anh. Họ muốn bọn anh đổi tên và họ - Cậu trả lời, đến nước này, không còn gì để giấu.
Pacifica đã hiểu lí do cậu đổi tên. Nó không hỏi thêm bố mẹ anh đã viết gì vì nó không cần quan tâm. Điều nó cần làm bây giờ còn quan trọng hơn tất cả.
_Không còn gì nữa. Anh đi trước đây.
Dipper quay lại, định đi thì tiếng Pacifica từ đằng sau ngăn cậu đi vang lên. Giọng nó to như thể nó đang hét lên, và còn chứa trong đó sự khẩn trương, nài nỉ. Cậu quay lại, đối diện với nó một lần nữa. Pacifica run run, hai tay ôm lấy người, mặt cúi xuống đất, hai mắt nắm chặt. Dipper thấy hơi khó xử, cậu không biết nên làm gì trong tình huống này. Cứ đứng yên thôi sao? Có thể vì cậu không biết nên làm gì cả mà. Pacifica lấy hết can đảm, thở ra hít vào, ngẩng mặt lên, nhìn thẳng vào mắt cậu, hai tay buông xuống và đứng thẳng người.
_Dipper, em luôn muốn nói với anh điều này. Khi hai ta còn bé, ngay từ phút giây đầu tiên nhìn thấy anh, có một cảm giác gì đó khác lạ nảy sinh trong em. Nó khiến em thấy ấm áp khi ta nói chuyện, ghen tị khi anh chơi với đứa trẻ khác, khó chịu khi anh không để ý đến em.
Dipper đứng thẳng, nghe nó nói. Nhưng khuôn mặt cậu lạnh lùng và vô cảm kì lạ. Đơn giản vì Dipper không quan tâm. Chẳng có gì đáng để cậu quan tâm hết nhưng sẽ rất bất lịch sự nếu cậu cắt ngang và bỏ đi. Vậy nên cậu đứng lại lắng nghe.
_Dipper, em yêu anh!
Pacifica lấy hết dũng khí nói ra. Và sau khi nói xong, nó chỉ muốn tát cho mình một phát. Nó ngượng đỏ cả mặt, nó cũng rất hồi hộp xem cậu phản ứng như nào.
_Xin lỗi Pacifica, anh không có cảm xúc đó với em.
Sau một hồi im lặng, Dipper lên tiếng. Giọng cậu thản nhiên và lạnh lùng, như con dao sắc nhọn cứa vào trái tim nó. Pacifica bất động. Cảm xúc của nó giờ thật lẫn lộn: nó ngạc nhiên, thất vọng, ghen tị. Dipper quay về phía cửa một lần nữa, định bỏ đi một lần nữa. Nhưng Pacifica lại chạy đến, ôm ngang bụng cậu, giữ cậu lại.
_Không, đừng đi, Dipper!
Trong giọng nói của nó bấy giờ là sự thất vọng, nhưng vẫn muốn níu giữ. Hai mắt nó, những giọt nước mắt nóng hổi tràn ra, chảy xuống má, và rơi xuống đất.
![](https://img.wattpad.com/cover/97808416-288-k393910.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Reverse Falls] (HOÀN) Nỗi sợ hãi lớn nhất
Storie brevi●Cốt truyện: NinaMitsuki ○Couple: Dipper & Mabel ■Nhân vật khác: Gideon, Pacifica, Alice & Alex,... □Bìa: -HND_HTT- # Highest Ranked: 1 - Reverse 1 - Mabel 2 - Dipper ...