Chap 49

280 16 1
                                    

  Mabel ngạc nhiên quay lại. Mason đã dậy từ lúc nào, cậu đang gay gắt nắm lấy cổ tay cô, rất mạnh, như thể muốn làm gãy luôn nó vậy. Nhưng cô không quan tâm tới nó.

_Mason?

_Em thấy rồi, phải không? - Cậu ấp úng hỏi.

  Dĩ nhiên là thấy rồi, cái cảnh ghê tởm ấy. Đúng, Mabel thấy rồi, và xin đừng nhắc lại. Cô còn yêu cậu mà.

_Vâng.

  Mason cũng không nói gì, nhưng vẫn giữ tay Mabel lại. Cậu sẽ nói là tại cái khói đó, nhưng mà, nó cũng chỉ là viện cớ mà thôi. Cậu đã không đủ mạnh mẽ để kháng cự, cậu đã làm một chuyện tồi tệ. Mason còn chưa làm vậy với Mabel, mà lại đi làm với Pacifica. Cậu là 1 kẻ yếu đuối, ghê tởm.

  Cả hai đều im lặng, không gian căng thẳng. Mabel muốn rời khỏi đây, cô không muốn thấy cậu nữa. Mason cũng không hề muốn nhìn cô, nhưng cậu vẫn muốn Mabel ở lại.

_Xin lỗi. Anh biết chỉ 1 lời đó là không đủ, nhưng anh không biết nói gì hơn.

  Mabel không trả lời. Làm sai thì xin lỗi là xong à? Tùy với từng lỗi thôi. Nếu cứ sai là xin lỗi thì cảnh sát và nhà tù sinh ra làm gì?

_Anh yêu em hay nó? - Cô hỏi.

  Mason ngạc nhiên. Không phải điều đó đã quá rõ ràng hay sao, cậu yêu cô, chỉ mình cô mà thôi. Có thể cái cảnh tượng đó khiến cô suy nghĩ lung tung. Cậu im lặng một lát. Còn Mabel nín thở. Nếu Mason có yêu cô thì sao không nói toẹt ra đi, còn im lặng như vậy là có ý gì?

Mason đột nhiên kéo Mabel về phía cậu, dùng tay đỡ cô để cô không đập mạnh vào thành sắt. Mabel có ngạc nhiên, nhưng cũng không hề chống cự. Cô quá mệt mỏi cho bất cứ thứ gì.

  Mason ôm chặt cô vào người, đến nỗi Mabel gặp khó khăn để thở nhưng không hề nói năng gì. Cậu hung bạo cắn mạnh vào vai cô.

_A đau!

_Sao còn hỏi anh câu đấy hả? Muốn bị cắn nữa không? - Mason lườm

_Tại anh! - Mabel cũng không thua kém

_Yêu em! Được chưa?

_Thế lúc đó?

_Nó bỏ bùa anh, ok?

  Bùa yêu. Cô cười. Mason không thấy cô đáp gì mình, cắn tiếp như em bé đến tuổi mọc răng. Nhưng lần này cậu cắn nhẹ hơn. Từ sau khi làm thế với Pacifica, cậu bắt đầu hiểu ra nhiều điều thú vị.

_Đừng cắn nữa. Đau em. - Mabel đẩy Mason ra

_Vậy đổi qua vai bên kia.

  Alice tỉnh dậy trên giường bệnh với một bàn tay đang nghịch tóc nhỏ. Nhỏ quay người sang, nằm ngửa lên và thấy Alex đã dậy từ khi nào.

_Alex?

_Ngủ như con heo - Anh nói.

  Alice phồng má, lại quay sang một bên khác, không nhìn anh nữa.

_Ok xin lỗi.

  Rồi nhỏ lại quay sang nhìn anh và cười. Alice đưa tay lên véo má Alex làm anh đau không chịu được. Ai lại dạy nhỏ đi véo người khác thế này?

[Reverse Falls] (HOÀN) Nỗi sợ hãi lớn nhấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ