Chương một trăm bốn mươi sáu [1]
Ánh đèn vàng mờ mờ từ trần nhà chiếu xuống, dát một lớp sa mỏng trên tóc Dung Hủ. Đôi mắt trong suốt lắng đọng dày đặc ý cười, khoảng cách chỉ chưa được mười cm, hơi thở ấm áp nhẹ nhàng phả trên làn da Tần Trình, lộ ra sự mờ ám mê người.
Ngón tay thiếu niên nâng cằm hắn, lấy một loại tư thế gần như khiêu khích nhìn hắn.
Nhưng mà, dưới tình huống gần như bị đối phương đùa giỡn đến không thể nhịn được, Tần Trình lại thản nhiên hạ mắt, giọng điệu bình tĩnh hỏi ngược lại: “Tiểu Hủ, em đang nói cái gì?”
Trên khuôn mặt tuấn mỹ thanh lãnh không có một chút lay động, giống như hoàn toàn không rõ cái gì là tra nam, vì sao phải sắc dụ, cùng với cái gọi là “nữ thần quả cam” là ai.
Khi Tần Trình rũ mắt nhìn người, vẻ mặt luôn hết sức trấn định lạnh nhạt, mà giờ phút này hắn cũng như thế, lãnh tĩnh tùy ý cho thiếu niên nhà mình nâng cằm mình, mặt không đổi sắc mà phủ định.
Loại tình huống này đã sớm trong dự kiến của Dung Hủ. Nếu Tần Trình trực tiếp thừa nhận, thì cậu lại cảm thấy không bình thường, phải nên không biết xấu hổ phủ nhận như thế.
“Anh thật sự không hiểu sao?” Thấp giọng cười nói ra những lời này, Dung Hủ móc di động trong túi ra, tùy ý mở weibo, vừa nhập năm chữ “Liên Dung Tranh Tử Hãm”, vừa nói: “Vậy chúng ta có thể nhìn một cái xem, nữ thần quả cam, nhớ rõ tháng trước lúc anh quay phim ở Canada, là có lệch giờ nhỉ. Anh đi vào ngày nào? Hình như là…”
Phút chốc, câu nói ngưng bặt.
Dung Hủ trợn to hai mắt, không dám tin nhìn màn hình di động của mình, mà lúc này tay trái Tần Trình đã đưa ra sau lưng, yên lặng sờ lên tay nắm cửa. Động tác hắn cực nhẹ đè tay nắm cửa xuống, nhưng ngay lúc hắn mới ấn một chút, lại thấy Dung Hủ bỗng nhiên trừng to mắt, nhìn hắn nói từng chữ từng câu: “Anh lại mua năm ngàn bản album?! Tần Trình! Anh cút lại đây cho em!!!”
Động tác lén lút mở cửa tức khắc ngừng lại, dưới tiếng gầm lên giận dữ của người yêu nhà mình, người đàn ông nào đó theo bản năng giơ hai tay lên cao, làm tư thế đầu hàng.
Dung Hủ: “…”
Tần Trình: “…”
Dung Hủ nhướn mày nhìn hắn, Tần Trình trấn tĩnh tự nhiên buông hai tay xuống: “Rốt cuộc phát sinh chuyện gì, tiểu Hủ?”
Từ trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ lạnh, Dung Hủ cười như không cười nhìn người đàn ông ở trước mắt, cao thấp đánh giá một lúc, nói: “Em thật sự là không ngờ, chỉ trong thời gian tham gia nghi thức khai mạc tối hôm nay, anh còn có thể mua thêm năm nghìn bản album. Nữ thần quả cam, không phải anh vẫn luôn nói chuyện phiếm với vài đạo diễn, người sản xuất sao, ngay lúc đó, mà anh còn có thể mua album, lại đăng lên trên mạng… khoe khoang?!”
Tương đối bất mãn với cái từ “khoe khoang” này, Tần Trình theo phản xạ muốn sửa đúng thành “biểu đạt tình yêu”, nhưng lời vừa đến bên miệng, lại biến thành: “Anh không hiểu em đang nói cái gì, tiểu Hủ.”
Chưa thấy quan tài không đổ lệ, chính là nói người này.
Một tay Dung Hủ chống trên ván cửa, dồn người đàn ông nào đó ở góc tường. Tuy rằng cậu lùn hơn người đàn ông đó mấy cm, nhưng giờ phút này, Dung Hủ lại vững vàng đè áp Tần Trình một đầu, khi cậu nghiến răng nghiến lợi cười rộ lên, Tần Trình nhìn qua lãnh tĩnh trấn định, nhưng không hiểu sao dường như có chút không tự tin.
Mà kế tiếp, theo lời thiếu niên nói, sự tự tin của người đàn ông nào đó càng ngày càng không đủ.
“Bao toàn bộ rạp chiếu phim, mời tất cả mọi người xem phim cả ngày, hửm?”
“…”
“DVD mỗi một bộ phim truyền hình và điện ảnh, anh mua ít nhất 500 bản, còn chụp hình lên khoe khoang nữa?”
“…”
“Lần này lập tức mua mười ngàn bản album… a đúng, lại thêm tối hôm nay, tổng cộng mười lăm ngàn bản. Quả cam trắng giàu đẹp của em, anh rất lợi hại nhỉ.”
“…”
“Fan quyết định tham ban, anh cho năm trăm ngàn. Lần đó «Thất dực» quyên tiền, trực tiếp cho một triệu?”
Chợt nghe cái này, Tần Trình nhíu mày, nghiêm túc nói: “Đó là quyên tiền từ thiện.” Ngụ ý là, cái này không phải là tiêu tiền lung tung, cái này là tiêu tiền có đạo lý.
Chân mày Dung Hủ cau lại: “Cho nên, nữ thần quả cam của em, thừa nhận à? Có phải anh còn muốn được khen không?” Bỗng nhiên nghĩ đến một cái weibo nhìn thấy trước đây của đối phương, Dung Hủ cười nhẹ nói: “Có phải muốn hôn hôn muốn ôm ôm còn muốn giơ cao cao không?”
Tần Trình: “…”
Những lời này là Tần Trình học của fan, hắn thường xuyên nhìn thấy fan nói trên mạng là “muốn Dung Dung hôn hôn ôm ôm giơ cao cao”, cho nên không quá vài ngày, Liên Dung Tranh Tử Hãm cũng đăng weibo, thuận miệng liền nói hôn hôn ôm ôm giơ cao cao, không ngờ thế mà lại bị Dung Hủ nhớ kỹ.
Nhìn dáng vẻ mặt than lãnh tĩnh ccủa người đàn ông, trong lòng Dung Hủ thấy buồn cười, nhưng ở mặt ngoài vẫn làm bộ nổi giận. Cậu nhìn lướt qua từ trên xuống dưới, đùa giỡn: “Cho nên nói, hiện tại không cần hôn hôn ôm ôm giơ cao cao hả? Em thấy anh ở trên mạng nói rất đương nhiên mà…”
“Muốn hôn hôn, muốn ôm ôm, muốn giơ cao cao.”
Chợt nghe những lời này, Dung Hủ sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng, đã thấy Tần Trình ánh mắt thâm thúy nhìn mình, nghiêm nghiêm túc túc lặp lại: “Tiểu Hủ, anh muốn hôn hôn ôm ôm giơ cao cao.”
Giọng nói khàn khàn khêu gợi giống như vang lên bên tai, trái tim Dung Hủ mãnh liệt run lên, một lát sau, cậu cười nhạt nói: “Tần tiên sinh, anh triệt để không cần mặt mũi nhỉ. Vậy hiện tại anh đã thừa nhận, chúng ta liền tán gẫu đàng hoàng một chút, quân tử tiêu tiền, có đạo lý như thế nào nhé. Có biết sai chưa?”
Tần Trình hỏi lại: “Tiểu Hủ, anh có cái gì sai?”
Không ngờ đối phương lại hỏi như vậy, Dung Hủ suy tư một chốc: “Anh tiêu tiền lung tung.”
Ai ngờ Tần Trình nói: “Anh không có tiêu tiền lung tung.”
Dung Hủ lập tức trừng mắt: “Mười lăm ngàn bản album, đây không phải là tiêu tiền lung tung chắc?”
“Tiền của anh chính là tiền của em.” Vẻ mặt Tần Trình nghiêm túc.
Dung Hủ không khỏi nở nụ cười: “Sao đột nhiên nói vậy?”
Tần Trình nghiêm túc biện chứng: “Anh mua chính là album của em, anh tiêu tiền mua, tiền lời em đạt được cũng nhiều hơn.”
Nhưng cái biện chứng này căn bản không thành lập ở chỗ Dung Hủ: “Em chỉ đạt được một phần lợi nhuận, phần lớn tiền lời vẫn là tiêu hao trên chi phí, còn có một ít là của công ty.”
Tần Trình bừng tỉnh đại ngộ nói: “Anh có cổ phần công ty, tiểu Hủ, chúng ta lại kiếm lời.”
Dung Hủ: “Toán học của em không phải là thầy thể dục dạy!!!”
Loại trình độ hãm hại lừa gạt này căn bản không lừa nổi Dung Hủ, Tần Trình hạ mắt, không nói gì nữa. Dung Hủ cũng không nóng nảy, vẫn mỉm cười nhìn đối phương, nhưng mà chậm rãi, lại thấy Tần Trình giơ ngón tay lên, nhẹ nhàng thả lỏng cổ áo sơ mi vốn đã rộng mở.
Cổ áo sơ mi màu trắng mở càng lớn, ánh sáng mờ mờ từ góc nghiêng phía trên chiếu qua, đổ xuống một cái bóng nhàn nhạt trên làn da. Ngón tay thon dài hệt như bạch ngọc, nhẹ nhàng đặt trên xương quai xanh của mình, khi ngón tay kia hơi hơi nhúc nhích, Dung Hủ không tự chủ được mà đưa ánh mắt qua, nhìn thấy ngón tay tỉ mỉ vuốt ve trên làn da.
Tần Trình chậm rãi cúi người xuống, dừng lại bên tai Dung Hủ, giọng hắn giống như thở dài, mang theo hương vị khàn khàn trưởng thành: “Trở lại chủ đề lúc đầu… tiểu Hủ, nữ thần quả cam dạy em làm tình, được không?”
Trong đầu bỗng nhiên thoảng qua suy nghĩ “hắn muốn nói sang chuyện khác, quá đáng không thể để cho hắn tiếp tục”, Dung Hủ nhanh chóng ngẩng đầu, nhưng còn chưa mở miệng, đã thấy Tần Trình vươn tay vén lọn tóc mỏng trên trán ra sau đầu, ánh mắt sâu thẳm nhìn cậu.
Khuôn mặt lạnh lùng tao nhã kia bị ánh đèn vàng ấm chiếu rọi, khoảng cách quá gần khiến Dung Hủ gần như có thể thấy rõ lông tơ nhỏ bé trên mặt đối phương. Tần Trình hơi hơi nâng cằm lên, ngón tay nhích xuống, chỉ nghe sau vài tiếng “lạch cạch” liên tục, cúc áo sơ mi bị chính hắn thô bạo cởi bỏ, lộ ra làn da bằng phẳng.
“Tiểu Hủ…”
Giọng nói trầm thấp từ tính nhẹ nhàng quanh quẩn trong phòng, xen lẫn một chút ý cười như có như không.
Thân thể Dung Hủ đột nhiên run lên, nhìn ánh mắt sâu thẳm tối đen của người đàn ông, cậu theo bản năng muốn mở miệng ngăn cản đối phương, nhưng yết hầu lại vô cùng khô khốc, gì cũng nói không nên lời.
Tần Trình nghiêng đầu, ghé vào bên cạnh cổ Dung Hủ, nhẹ nhàng ngửi. Ngón tay hắn phủ lên bên kia, vuốt ve làn da trắng nõn của thiếu niên, nhưng môi lại căn bản không có đụng tới cổ đối phương, mà là cách một khoảng nhỏ không thể thấy, phả ra hơi nóng.
Dung Hủ dường như có thể cảm giác người đàn ông đó đang hôn lên cổ mình, nhưng lại giống như không có, chỉ có hô hấp ấm áp từng chút một phả lên cần cổ mẫn cảm của cậu, khiến hai chân cậu mềm nhũn, bị Tần Trình ôm cổ.
Ngay sau đó, nụ hôn nóng bỏng ngăn chặn môi Dung Hủ, hai người đều nhắm mắt lại, đắm chìm hôn đối phương.
Người đàn ông ngựa quen đường cũ cạy mở kẽ răng thiếu niên, luồn vào bên trong, đầu lưỡi thô ráp nhanh chóng liếm láp khoang miệng đối phương, ma xát vách tường mẫn cảm. Giữa mũi Dung Hủ không khỏi phát ra một tiếng than nhẹ dễ nghe, một tay Tần Trình ôm chặt thiếu niên nhà mình, gắt gao ấn cậu vào trong ngực mình.
Tần Trình điên cuồng cướp lấy nước bọt ngọt ngào, Dung Hủ chỉ cảm thấy tất cả không khí trong phổi đều bị cướp đi, cậu rất muốn dựa vào mũi hô hấp, nhưng giữa mũi lại quanh quẩn một loại mùi rượu nhạt mà thuần hậu. Một chút rượu uống trên tiệc tối, vào thời khắc này rốt cuộc phát huy men say của nó.
Dung Hủ giống như quên mất hôn môi như thế nào, hô hấp như thế nào, cậu chỉ có thể ngửa đầu, bị người đàn ông tùy ý tận tình cướp đi không khí. Cảm giác hít thở không thông khiến đầu óc cậu mờ mịt, chỉ có vô tận khoái cảm theo trận hôn cuồng bạo đáng sợ này, theo đầu dây thần kinh, truyền đến chỗ sâu trong linh hồn.
Toàn bộ thế giới không còn những người khác, chỉ có người đàn ông trước mắt, chỉ có đối phương! Hắn đang hôn lên linh hồn mình.
Khi Dung Hủ cảm thấy mình cũng sắp chết, cái hôn này đột nhiên chấm dứt. Hết thảy xúc cảm trong tích tắc này đạt tới điểm cao nhất, cả người cậu mềm nhũn, ngã xuống trong ngực Tần Trình.
Dung Hủ từng ngụm từng ngụm hô hấp, cảm giác đạt tới đỉnh vừa rồi khiến sắc mặt cậu ửng đỏ, tựa vào trên vai Tần Trình thở dốc. Một ngón tay lạnh như băng nhẹ nhàng khều cằm cậu lên, Dung Hủ nâng mắt, mờ mịt nhìn đối phương.
Chỉ sợ Dung Hủ không biết, giờ phút này, Tần Trình nhìn thấy cảnh đẹp như thế nào.
Thiếu niên nói mình không biết sắc dụ, nhưng chỉ cần cậu nhẹ nhàng mỉm cười, đối với Tần Trình mà nói chính là xuân dược cao cấp nhất, khiến hắn một chút cũng không thể nhẫn nại. Mà hiện giờ, hai mắt cậu mê ly, trong mắt rưng rưng, dùng ánh mắt trong suốt như nước nhìn Tần Trình, chỉ liếc mắt một cái, liền khiến Tần Trình trực tiếp cứng, hận không thể lập tức đè thiếu niên ở trên giường, làm chuyện thích làm nhất.
“Em học được cách sắc dụ rồi… tiểu Hủ, em làm còn tốt hơn anh nữa.”
Dung Hủ dần dần lấy hơi lại, có chút không rõ Tần Trình đang nói gì.
Trên thực tế, Tần Trình chỉ làm động tác hệt như sách giáo khoa. Hắn từng quay nhiều phim như vậy, từng hợp tác với nhiều ngôi sao nữ gợi cảm nóng bỏng như vậy, nên sắc dụ như thế nào, chỉ nhắm mắt một cái, là có thể có vô số loại hình thức.
Nhưng mà, những cái đó chỉ là lý luận, trên thao tác thực tế, thiếu niên của hắn căn bản không cần làm những cái đó, hiện tại đã đủ để làm hắn điên cuồng.
Trực tiếp ôm lấy thiếu niên còn hơi nhũn chân, Tần Trình đi nhanh về hướng phòng ngủ. Tần Trình không có bật đèn, hắn nhẹ nhàng đặt người yêu của mình ở bên giường, sau đó đi đến bên cửa sổ, bỗng nhiên kéo rèm ra.
Trong phút chốc, ánh trăng trong trẻo xuyên thấu qua cửa sổ sát đất, chiếu vào trong phòng. Phóng mắt nhìn lại, chỉ có dòng sông Spree chậm rãi chảy xuôi, khách sạn này nằm ở vùng ngoại thành tọa lạc tại tầng cao nhất của thành phố, nhìn xuống mặt đất tối đen.
Nương theo ánh trăng, trong phòng ngủ rốt cuộc có một chút ánh sáng, nhưng Dung Hủ vẫn không thấy rõ mặt Tần Trình. Cậu nhìn người đàn ông đó đi từng bước một đến trước mặt mình, quỳ một gối, nhẹ nhàng hôn ngón tay cậu, sau đó giọng nói thấp thuần vang lên: “Tối hôm nay, tiểu Hủ, anh phục vụ cho em.”
Một buổi tối kế tiếp, lần đầu tiên Dung Hủ biết, cái gì là sắc dụ thuộc về Tần Trình.
Cái loại hormone nam tính lạnh băng mạnh mẽ ấy tràn ngập trong cả căn phòng, không có một chút xinh đẹp quyến rũ thuộc về nữ tính, nhưng sự gợi cảm của Tần Trình lại làm cho người ta nhịn không được mà say mê.
Nụ hôn vụn vặt tỉ mỉ rơi vào giữa ngón tay thiếu niên, sau đó thuận theo đốt ngón tay thon gầy, hướng đi lên.
Dung Hủ ngồi ở bên giường, từ góc độ của cậu, cúi đầu xuống dưới, liền có thể nhìn thấy cái mũi cao thẳng như gọt của Tần Trình. Người đàn ông ấy nhắm hai mắt, nghiêm túc hôn ngón tay cậu, sau đó hôn đến cổ tay mẫn cảm, Dung Hủ không tự chủ được hừ nhẹ một tiếng, Tần Trình nâng người lên, trịnh trọng nhìn cậu chăm chú.
Hai mắt Dung Hủ có chút rung động, hai người đều không nói gì, Tần Trình từ từ đặt thiếu niên của mình ở trên giường.
Tiểu Hủ, giao cho anh.
Cổ họng Dung Hủ khô khốc, thật lâu sau, nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Hết chương 146.1
BẠN ĐANG ĐỌC
Cự Tinh Vấn Đỉnh ( Đam mỹ)
Hài hướcTên truyện: CỰ TINH VẤN ĐỈNH Tác giả : Mạc Thần Hoan Thể loại : Cường cường, trọng sinh, giới giải trí, tình hữu độc chung, phúc hắc độc miệng lạnh lùng mạnh mẽ công × thông minh thanh lãnh tiến tới siêu sao thụ, HE Tình trạng bản gốc: 165 chương +...