Chương 123.2

5K 220 6
                                    

Chương một trăm hai mươi ba (2)
Sau khi đăng weibo xong, Dung Hủ mở inbox ra, phát hiện tin nhắn mình gửi Liên Dung Tranh Tử Hãm biểu hiện thành trạng thái đã đọc, nhưng không nhận được bất cứ hồi âm gì. Trong lòng cậu hơi bất ngờ, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Tần Trình, mà giờ phút này, bọn họ đang đi về chỗ cửa đăng ký dưới sự hướng dẫn của tiếp viên hàng không.
Giống như đã nhận ra ánh mắt kinh ngạc của thiếu niên, Tần Trình quay đầu nhìn về phía cậu, hạ mắt: làm sao vậy?
Dung Hủ suy tư một chốc, nhẹ nhàng lắc đầu: không có gì.
Tần Trình: “…?”
Dung Hủ nào biết được, khi Tần Trình nhìn thấy tin nhắn đó, chỉ tùy tiện nhìn lướt qua, căn bản không để ý tới.
Một fan thổ lộ với hắn, nói rất thích hắn?
Đây không phải là lẽ đương nhiên sao.
Tuy Liên Dung Tranh Tử Hãm không hề đăng ảnh tự sướng, nhưng fan của hắn nói thế nào cũng có mấy trăm ngàn. Mỗi ngày nhận được inbox của người chưa follow không có hai mươi cái, thì cũng có mười lăm cái.
Một cái acc nhỏ nhoi tên là “Bàn luận làm thế nào hoàn mỹ mà ăn một quả cam” rất quan trọng sao?
Mắt chớp chớp xong, liền quên mất, mới lười trả lời lại, chính là cao lãnh vậy đấy.
Đương nhiên, chờ sau này Tần Trình tìm ước chừng một giờ, mới tìm được tin nhắn này từ trong số inbox của những người chưa follow, trong lòng hắn hối hận giống như nước sông cuồn cuộn, liên miên không dứt…
Buổi sáng chín giờ cùng ngày, máy bay vững vàng đáp xuống sân bay thủ đô. Vốn dĩ La Chấn Đào tính đến sân bay đón Dung Hủ và La Thiến, nhưng xe của Tần Trình lại đỗ ở bãi đỗ xe sân bay.
La Thiến kiềm nén tâm tình nhảy nhót vui sướng, kích động ngồi trên xe của Tần Trình. Đây là lần đầu tiên cô ngồi xe Tần Trình, ngồi ở ghế sau xe, ánh mắt La Thiến không tự chủ được mà ngó khắp nơi, tay cũng thật cẩn thận vuốt ghế da.
Đây là xe của Tần thần, đây là xe của Tần thần á!
“Cô ở nơi nào?”
Giọng nói thấp thuần từ tính vang lên, La Thiến sửng sốt, theo bản năng đáp: “Tôi ở tiểu khu A.”
Tần Trình trực tiếp mở bản đồ, trí năng lập tức báo ra đường đi.
Thấy thế, La Thiến nhanh chóng nói rằng: “Không cần đưa tôi về nhà, chỉ cần cho tôi xuống cửa tàu điện ngầm tuyến số 2 là được rồi. Tuyến số 2 chạy thẳng tới nhà tôi, tôi ngồi tàu điện ngầm trở về là tốt rồi.”
Không đợi Tần Trình trả lời, thiếu niên ngồi ở ghế phó lái liền cười nhạt xoay đầu, nói: “Không sao, chị tiểu Thiến, trước hết đưa chị về đã. Một cô gái như chị, hiện tại là giờ đi làm cao điểm, đừng chen tàu điện ngầm.”
Nghe xong lời này, La Thiến gật gật đầu, không có phản đối nữa.
Trong xe yên tĩnh, Dung Hủ thường thường quay đầu cười nói chuyện với Tần Trình, người đàn ông liền nhẹ nhàng đáp lại. Ánh nắng rạng rỡ xán lạn từ kính chắn gió chiếu vào, chiếu rọi trên mái tóc thiếu niên, chiếu ra màu sắc vàng óng ánh, có vẻ yên tĩnh dịu dàng.
Chậm rãi, nhìn cảnh tượng này, trong lòng La Thiến xúc động, giống như đã nhận ra thứ gì đó khác biệt.
Cô rất muốn bắt lấy cái loại cảm giác đó, nhưng luôn như lọt vào trong sương mù, căn bản không rõ là cái gì.
Cô chỉ cảm thấy bức họa này thật sự quá mức tốt đẹp, giống như thời gian dừng lại ngay giờ phút này, thiếu niên nhẹ nhàng cười cong cong mắt, người đàn ông liền lặng lẽ nở nụ cười, thấp giọng trả lời.
Thời gian vào giờ phút này kéo dài đến vô hạn, những thứ đẹp đẽ luôn khiến người ra nhịn không được mà lưu luyến trong đó.
Tận đến khi La Thiến cầm hành lý chính thức xuống xe, nhìn thấy chiếc Bentley xinh đẹp kia đánh vòng trước mặt mình, chậm rãi lái ra khỏi tiểu khu, cô mới đột nhiên bừng tỉnh. Vuốt hai má có chút nóng lên và trái tim bùm bùm nhảy loạn, La Thiến nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, sao mình lại đột nhiên đỏ mặt tim đập.
Quả thật cô vẫn luôn rất thích tiểu Hủ, cũng vẫn luôn rất thích Tần thần, nhưng trước kia chưa từng phát sinh tình huống như vậy.
Giữa trưa lúc ăn cơm, khi La Thiến mở weibo, nhìn thấy cái tag #Trình Dung#, cô phút chốc trợn to hai mắt, đột nhiên hiểu rõ ——
“Thật xứng, thật sự rất xứng!”
Trong đầu hồi tưởng tình cảnh lúc quay phim «Trang hoa la», nhớ tới buổi uống rượu trò chuyện dưới ánh trăng kia, nhớ tới cuối cùng Khổng Triều một đao đâm thủng trái tim Chu Mặc Lang, ánh mắt Chu Mặc Lang không dám tin, La Thiến đỏ mặt càng lợi hại hơn, cô lập tức đăng một cái weibo ——
[ Thiến Thiến đại mạo hiểm: a a a a thật muốn «Trang hoa la» nhanh nhanh chiếu phim a a a! Mọi người đều không hiểu tôi đang nói cái gì đâu, chỉ là thật sự rất muốn nhanh nhanh chiếu phim aaaa! ]
Nửa năm trước, La Thiến đăng một cái weibo, khi đó cô chỉ cảm thấy bộ phim này có chút quái quái, hy vọng phim nhanh chóng khởi chiếu, để khán giả đến giải đáp nghi hoặc của mình. Nhưng hiện tại, cô hoàn toàn không cần đáp án, cô đã hiểu rõ đáp án kia, cũng thành fan CP trung thành.
«Không tiếng động» chiếu một tuần, phòng bán vé bảy ngày một phẩy tám tỷ!
Bộ phim văn nghệ chi phí thấp này, phòng bán vé ngày đầu đã gần hai trăm triệu, đến ngày thứ tư, danh tiếng và hiệu quả tuyên truyền đồng loạt bùng nổ, đạt được thành tích phòng bán vé một ngày bốn trăm triệu đáng sợ!
Hiện nay, điểm của bộ phim này trên trang web bình luận điện ảnh đã có xu hướng ổn định, không có thay đổi quá lớn.
Trong những người bình luận điện ảnh chuyên nghiệp, cho điểm «Không tiếng động» cao nhất là 9.8, cho điểm thấp nhất là 8.1; trong những khán giả bình thường, «Không tiếng động» được cho điểm cao nhất là 10 điểm, thấp nhất chỉ có 1 điểm.
Bất cứ một bộ phim nào cũng không có khả năng ai ai cũng thích, dù là bộ phim «Bartender» hot nhất thế kỷ trước của Hollywood và «Môn đồ» hot nhất thế kỷ này của Hoa Hạ, đều có rất nhiều người chán ghét vô cảm.
Tính trung bình ra, điểm của «Không tiếng động» là 9.1.
Vô số khán giả bình thường cho bộ phim này tròn điểm 10, khi họ ở trong rạp chiếu phim khóc đến tê tâm liệt phế, bọn họ gần như mang một loại tâm tình không thể chờ đợi được, dùng nước mắt không tiếng động và tâm tình đau xót của mình, đánh ra thành tích 10 điểm cao nhất.
Hiện giờ đã là tháng mười hai, trong giới điện ảnh Hoa Hạ năm nay, bộ phim văn nghệ cao điểm nhất là 9.2, «Không tiếng động» tạm thời xếp hạng hai. Ai cũng không biết nó thể leo lên trên nữa hay không, nhưng mà bộ phim này đã trở thành kinh điển trong lòng rất nhiều fan điện ảnh.
Trong lúc này, Hứa đạo ở trong nhóm chat của đoàn phim «Không tiếng động», lớn tiếng phê bình: [ giỏi nhỉ, ba người các cậu đánh bài thì đánh bài, làm gì phải kéo theo thằng nhóc Tần Trình kia, tùy tiện kéo trợ lý của các cậu không phải tốt rồi sao? Đánh bài thì thôi, làm chi cuối cùng lúc chụp ảnh còn chụp cả hắn vào. Lâm Huyên, ảnh do cậu chụp, cậu nói cho tôi nghe một chút đi, hiện tại «Trang hoa la» bọn họ lại ké một lượt nhiệt độ của chúng ta, làm thế nào giờ? Tức chết tôi! ]
Nam số ba «Trang hoa la» Dung Hủ: “…”
Có điều Hứa đạo cũng chỉ là nói một chút ngoài miệng, ông đã sớm biết, sau khi «Trang hoa la» khởi chiếu, suất chiếu của «Không tiếng động» sẽ chia cắt một phần thật lớn, dành ra vị trí cho bộ phim điện ảnh kia.
Khi đó «Không tiếng động» đã chiếu được mười tám ngày, phòng bán vé có xu thế đi xuống, mà «Trang hoa la» mới vừa chiếu, dành ra vị trí cho nó là lẽ đương nhiên. Nhưng Hứa đạo chính là nuốt không trôi cơn tức này, bởi vì ông bạn xấu là Lưu lão cả ngày gửi tin nhắn cảm ơn ông, cám ơn ông gia tăng nhân khí cho «Trang hoa la».
Hai ông cụ ông tổn hại tôi một câu, tôi tổn hại ông một câu, tán gẫu vui đến quên cả trời đất.
Theo đoàn phim «Không tiếng động» tuyên truyền, sau khi phim chiếu bảy ngày, phòng bán vé bộ phim này vẫn chưa hoàn toàn suy yếu, lại chiếm được một cao trào nhỏ. Đêm trước khi «Trang hoa la» khởi chiếu, «Không tiếng động» đã chiếu mười bảy ngày, tổng phòng bán vé ba tỷ, hoàn toàn đạt tới thành tích ba tỷ mà lúc trước Hứa đạo nói trong nghi thức lễ công chiếu.
Trong đó còn có một đoạn nhạc đệm nhỏ, phóng viên lúc trước phỏng vấn Lưu lão trên lễ công chiếu «Không tiếng động», sau khi kết thúc, hắn lập tức đăng một bài viết trên tạp chí online nhà mình, tiêu đề chính là ——
«Phòng bán vé: “Không tiếng động” có thể mang đến niềm vui bất ngờ cho phim văn nghệ Hoa Hạ năm 2044 hay không!»
Bản tin này khiến cho vô số độc giả chú ý, cũng dẫn phát một loạt nghị luận.
Hai năm gần đây, phim văn nghệ có phòng bán vé vượt qua ba tỷ thật sự là có thể đếm được trên đầu ngón tay, bộ gần nhất chính là «Môn đồ» năm trước Tần Trình và Hạ Mộ Nhan hợp tác. Tần Trình và Hạ Mộ Nhan vốn là linh dược phòng bán vé nổi danh trong giới, hai người này ở cùng một chỗ, phòng bán vé khẳng định không thấp, chẳng qua bởi vì vấn đề đề tài «Môn đồ», cuối cùng tổng phòng bán vé cũng chỉ có bốn phẩy chín tỷ.
Về phần năm 2044, ngoại trừ «Không tiếng động», tổng phòng bán vé của bộ phim văn nghệ có phòng bán vé cao nhất chỉ có hai phẩy bảy tỷ. Bộ phim văn nghệ đó chính là cái bộ có điểm 9.2, bản thân bộ phim chế tác hoàn mỹ, là câu chuyện về một người mẹ mất đi đứa con làm thế nào tìm kiếm con của mình trong biển người mờ mịt, cuối cùng trải qua gian nan hiểm trở, thứ tìm được lại chính là xác của con.
Tính nghệ thuật của câu chuyện này cực mạnh, là vị trí đầu đoạt giải năm nay, là đối thủ mạnh mẽ của «Không tiếng động», nhưng bởi vì kết cục quá mức thê thảm, dù được người bình luận điện ảnh nhất trí đề cử, thì nó cũng chỉ lấy được phòng bán vé hai phẩy bảy tỷ.
Lễ công chiếu «Trang hoa la» ngay ở trước mắt, buổi sáng ngày 17, Dung Hủ còn nhận được điện thoại của Hứa đạo. Ông cụ tỏ vẻ, mình chuẩn bị đăng ký bay đến nước Mỹ tham gia một hoạt động, 0h ngày 18 đang ở trên máy bay, không có biện pháp chúc mừng sinh nhật Dung Hủ, cho nên hiện tại gọi điện thoại trước, chúc mừng sớm. Có điều…
“Tiểu Dung, buổi tối cậu giúp tôi nói một câu với lão Lưu, khoản nợ này tôi xem như nhớ kỹ, lần sau gặp mặt, tôi nhất định cho ông ta đẹp mặt! Tôi nói với cậu rồi đó, sinh nhật sang năm của cậu tôi nhận thầu, đến lúc đó chúng ta quay một bộ phim, chọn ngay sinh nhật cậu mà khởi chiếu, tức chết lão Lưu!”
Dung Hủ dở khóc dở cười liên tục gật đầu: “Vâng vâng vâng.”
Lời Hứa đạo nói chỉ có thể tin ba phần, Dung Hủ tự nhiên không có khả năng xem là thật. Lúc quay phim cậu đã biết, vị đạo diễn này thích nhất là tùy tiện ưng thuận hứa hẹn, chốc thì nói quay một bộ phim với Tiêu Tử Đồng, chốc thì nói tái hợp tác với Lâm Huyên, Dung Hủ được ông khen bao nhiêu lần, đã được ưng thuận bao nhiêu hứa hẹn, đã thăm dò ra bản tính không đứng đắn của ông ấy rồi.
Thời gian vội vàng trôi qua, buổi chiều, Dung Hủ và Tần Trình đến hội trường lớn thủ đô.
Nhóm chuyên viên trang điểm cao cấp nhanh chóng make up cho các minh tinh, bởi vì là nữ minh tinh, trang điểm càng phức tạp, nên khi Dung Hủ và Tần Trình đi vào hậu trường, Hoàng Lôi đã sớm ngồi trên ghế, để thợ trang điểm kẻ viền môi cho cô.
Vị ảnh hậu đó nhìn thấy Dung Hủ và Tần Trình, cười phất phất tay với bọn họ.
Buổi chiều sáu giờ, Lưu lão cũng cười híp mắt xuất hiện ở hậu trường. Đại khái là bởi vì đã sớm biết thành tích bán vé siêu cao vào ngày chiếu đầu, vị đại đạo diễn Hoa Hạ này tâm tình sung sướng, vẫn luôn mang theo nụ cười thỏa mãn, ánh mắt hiền lành nhìn diễn viên và nhân viên công tác trong hậu trường, Dung Hủ nhìn mà cả người run lên, đột nhiên hiểu rõ vì sao Hứa đạo ôm “địch ý” lớn như vậy với Lưu lão.
Từ trình độ nào đó mà nói, con người Lưu lão… rất thiếu đòn!
Được hời mà còn khoe mẽ, chính là nói ông ấy.
May mắn hôm nay Hứa đạo không có tới hiện trường, bằng không nếu ông nhìn thấy bộ dạng đắc ý dào dạt của Lưu lão, chỉ sợ sẽ tức đến đạp nát sàn nhà.
Nửa giờ sau, mỗi một diễn viên và MC đều xác nhận qua quy trình hoạt động lần này cùng với vài phân đoạn mình phải chú ý, đúng tám giờ tối ngày 18 tháng 12, lễ công chiếu «Trang hoa la» chính thức bắt đầu!
Lần này Lưu lão lựa chọn đồng bộ trực tiếp lễ công chiếu trên toàn internet, sáu cái camera từ mỗi một góc độ nhắm ngay sân khấu, quay lại hết thảy cảnh tượng của lễ công chiếu, bày ra trước mặt mỗi cư dân mạng.
Lần này chỉ trực tiếp nội dung lễ công chiếu, chờ đến 0h chiếu phim lần đầu, sẽ chấm dứt trực tiếp. Nhưng dù như vậy, phòng live stream lễ công chiếu «Trang hoa la» cũng đã nhét hơn mười triệu người xem, con số này còn đang không ngừng tăng lên.
[ Vì Dung Dung mà đến, cho Dung Dung một quả bom ~~~]
[ A a a thật muốn nhanh nhìn thấy Tần thần, muốn xem Tần thần, muốn xem Tần thần! ]
[ Thân là một đảng Trình Dung, tối hôm nay tôi chết cũng không tiếc, nhanh để tôi nhìn thấy Trình Dung cùng sân khấu! Thanh thiên trên đầu wuli Trình Dung! Một cái ngư lôi nước sâu nho nhỏ bày tỏ lòng thành, chúc «Trang hoa la» bùng nổ phòng bán vé, chúc Trình Dung càng ngày càng tốt! ]
[ Tôi cũng cho một quả bom, Trình Dung tuyệt nhất ~]
Nhóm dân mạng đều mang theo sự nhiệt tình sung túc, nhưng theo thời gian trôi qua, cũng có một ít dân mạng không kiên nhẫn hỏi chừng nào lễ công chiếu bắt đầu. Bọn họ đến xem đoàn phim, cũng không phải đến xem phóng viên với khán giả.
Càng ngày càng nhiều dân mạng phát ra oán giận, tận đến khi trên màn ảnh đột nhiên lướt qua một hàng chữ ——
[ a a a a a a a a a Dung của tôi! Dung của tôi Dung của tôi!!! ]
Mọi người tập trung nhìn vào, liền thấy Dung Hủ vừa lúc đứng ở sau màn che, lộ ra nửa khuôn mặt.
Rất nhiều dân mạng kinh hãi nhìn hồi lâu, dán cả cặp mắt lên trên màn hình máy tính, lúc này mới xác định người nọ là Dung Hủ. Bọn họ sôi nổi cảm khái: [ fan đúng là fan, thế mà ngay cả nửa khuôn mặt nhỏ như vậy cũng có thể nhận ra, lợi hại, fan Dung lợi hại. ]
Lại đợi mười phút, khi số lượng người xem live stream đạt tới hai mươi mốt triệu, đột nhiên! Đèn toàn trường trở tối, tất cả dân mạng đều ngồi thẳng, khẩn trương chờ đợi người lên sân khấu. Chỉ thấy ánh sáng chói mắt phút chốc chiếu về vị trí phía sau sân khấu, ngay sau đó, ảnh hậu yểu điệu xinh đẹp nâng bước lên đài, cười phất tay với khán giả dưới sân khấu.
[ Lôi Lôi!!! ]
Nhóm fan Hoàng Lôi nhanh chóng bình luận, kích động biểu đạt sự hưng phấn của mình.
Mà fan Dung Hủ và Tần Trình thì hít một tiếng, có chút tiếc nuối tiếp tục nhìn video, đồng thời ở trong lòng chờ mong nam thần nhà mình xuất hiện.
Về phần nam thần nhà bọn họ hiện giờ ở chỗ nào?
Trên thực tế, trước khi Hoàng Lôi lên sân khấu, dựa theo quy trình, phải là Tần Trình lên đầu tiên. Căn cứ vào an bài của Lưu lão, Tần Trình làm nam chính, lên sân khấu đầu tiên, sau đó là Hoàng Lôi, lão diễn viên nam số hai, Dung Hủ… Đến cuối cùng, Lưu lão một mình lên đài, xem như viên mãn.
Nhưng ngay khi mấy người đứng ở sau sân khấu, Tần Trình lại trấn tĩnh nói rằng: “Ưu tiên phái nữ.”
Vì thế, liền do Hoàng Lôi lên sân khấu đầu tiên.
Chờ sau khi Hoàng Lôi đứng trên sân khấu, Tần Trình quay đầu nhìn nhau với thiếu niên bên cạnh.
Trong con ngươi tối đen u tĩnh giống như chất chứa một biển rộng thâm thúy, nhìn thiếu niên nói cười rạng rỡ trước mắt, ngón tay Tần Trình lặng lẽ lướt qua mu bàn tay Dung Hủ, thấp giọng nói một câu: “Anh chờ em.” Tiếp đó, nâng bước lên sân khấu.
Khi Tần Trình lên sân khấu, tiếng vỗ tay dưới sân khấu rõ ràng vang dội hơn lúc Hoàng Lôi lên sân khấu một bậc. Trong live stream, bình luận không đếm xuể lóe qua trên màn ảnh, rậm rạp che đầy hình ảnh, trừ khi hoàn toàn che đi bình luận, nếu không căn bản không có khả năng nhìn thấy một chút bóng người nào trên màn hình.
Dù Tần Trình đã thật sự đứng trên sân khấu, nhưng tiếng vỗ tay bên dưới vẫn chưa dừng lại. Rất nhiều fan lớn tiếng hô “Tần Trình”, cái loại vui sướng chờ mong ấy xuyên thấu qua giọng nói khàn khàn, truyền vào tai Dung Hủ.
Thiếu niên tuấn tú xinh đẹp đứng ở hậu trường, cười nhạt nhìn người đàn ông trên sân khấu.
Giờ phút này, ngọn đèn sáng ngời chói mắt chiếu vào người đàn ông, tựa như vẽ ra một con đường vô cùng rực rỡ dưới chân hắn, tiếng vỗ tay và tiếng hò hét gần như muốn lật cả trần nhà hội trường.
Đây không phải là lần đầu tiên Dung Hủ và Tần Trình đứng trên cùng một sân khấu —— trước đây lúc đóng «Tầng mây màu đen» cũng từng có, nhưng đây là lần đầu tiên sau khi cậu thành danh, đứng ở cùng một sân khấu với người đàn ông đó.
Chênh lệch mười năm, không có khả năng dễ dàng phai mờ, người đàn ông ấy giờ phút này đã sớm đứng ở đỉnh giới giải trí Hoa Hạ, giới giải trí thế giới, mà cậu thì đang đi tới nơi đó.
Ngay lúc này, lão diễn viên sắm vai nam số hai cũng lên sân khấu. Máy quay lập tức ngắm đến người lão diễn viên, nương cơ hội này, Tần Trình nhìn như tùy ý mà quay đầu, nhìn về phía lão diễn viên kia, nhưng mà ánh mắt lại thẳng tắp đối diện Dung Hủ ở hậu trường.
Môi mỏng chậm rãi mở ra, nói ra ba chữ.
Nhìn cảnh này, Dung Hủ mãnh liệt sửng sốt, nhất thời đoán không ra Tần Trình đang nói cái gì.
Lúc này, giọng MC từ trong loa vang lên, cùng với lời giới thiệu của đối phương, Dung Hủ mỉm cười đi lên sân khấu.
Trong tích tắc khi thiếu niên tuấn nhã xuất hiện dưới ánh đèn, tiếng vỗ tay ầm ầm và tiếng la tràn ngập trong hội trường, quanh quẩn thật lâu, bình luận trên màn hình live stream cũng chôn đi bóng dáng thiếu niên một lần nữa. Kỳ thật lấy fan và nhân khí mà nói, Dung Hủ với Tần Trình nhìn qua đã không có khác biệt quá lớn, chỉ là đến hiện tại, cậu chưa từng lấy được một cái cúp điện ảnh nào mà thôi.
Bước đến đứng bên cạnh Tần Trình, kế tiếp, người sắm vai nữ số hai cũng đi lên sân khấu, cuối cùng là Lưu lão.
Giống như căn bản không thân quen với người đàn ông bên cạnh, dưới sự an bài trước của Lưu lão, Hoàng Lôi đứng ở phía bên phải Tần Trình, Dung Hủ đứng ở bên trái Tần Trình. MC cười giao lưu với bọn họ, toàn bộ nghi thức khởi chiếu cười vui liên tục, không khí hiện trường vô cùng nhiệt liệt.
Lưu lão cũng không phải là Hứa đạo, ông cụ vừa mở miệng liền có thể khiến khán giả toàn trường cười đến ngả nghiêng.
Nhóm fan hiện trường vẫn luôn gắt gao nhìn nam thần nhà mình, ngay cả một giây đồng hồ cũng không bằng lòng bỏ qua. Mà trong live stream, rất nhiều fan Trình Dung cũng mở to hai mắt, kích động nhìn cặp CP nhà mình ở cùng một chỗ, cười khẽ trò chuyện.
[ Đứng chung một chỗ là đủ rồi, đứng chung một chỗ là đủ rồi QAQ bịch bánh chó này quá ngọt, tui ăn, tui ăn! ]
Không cần giao lưu, khi hai người đó đứng chung một chỗ, bức họa kia đã đủ tốt đẹp, khiến người ta khó có thể quên đi.
Khi Lưu lão và MC xào không khí toàn trường nóng đến đỉnh điểm, hai người liếc nhau, MC đột nhiên chuyển đề tài, bắt đầu tán gẫu về sinh nhật của Dung Hủ. Rất nhiều phóng viên đều nhanh chóng cầm lấy cameras, điên cuồng ấn màn trập với Dung Hủ.
MC cười nói: “Không biết những diễn viên khác của đoàn phim, có lời chúc sinh nhật gì với Dung Dung của chúng ta không?”
Bắt đầu từ lão diễn viên sắm vai nam số hai, ông ấy ở trước mặt nhân dân toàn quốc, hung hăng khen Dung Hủ một trận: “Đứa bé này ở phim trường rất nghiêm túc, luôn tới phim trường rất sớm, bắt đầu make up từ rất sớm. Cậu ấy thường xuyên tới tìm tôi đối diễn, trên thực tế, trong bộ phim điện ảnh này, cậu ấy đối diễn với tôi là nhiều nhất. Tôi biết rõ, đứa bé này rất cố gắng, cũng rất có thiên phú. Trước tiên chúc cậu sinh nhật vui vẻ, Dung Hủ.”
Tiếp theo là Hoàng Lôi: “Tôi cũng không có gì để nói, tôi chỉ muốn nói, nếu tôi trẻ hơn hai mươi tuổi… hừm, tất cả mọi người đừng đoạt Dung Hủ của tôi đó.”
Toàn trường cười ha ha.
Đến phiên Lưu lão, ông suy nghĩ chốc lát, vẻ mặt nghiêm túc nói rằng: “Dung Hủ là diễn viên có thiên phú nhất tôi từng gặp. Tôi nghĩ, tôi rất hy vọng có cơ hội có thể hợp tác với cậu ấy nữa. Thiên phú cộng chăm chỉ, hai điểm này cậu ấy đều có, cậu ấy là một diễn viên xuất sắc, lần này tôi rất vinh hạnh, có thể hợp tác với cậu ấy.”
Lưu lão vừa rồi còn vui đùa đột nhiên trở nên nghiêm túc như vậy, khiến toàn bộ nhân viên đoàn phim kinh ngạc không thôi. Dung Hủ cũng kinh ngạc nhìn về phía ông cụ ấy, lại thấy Lưu lão cười nhạt nhìn cậu, lại nghiêm túc lặp lại một lần: “Về sau có cơ hội hợp tác chứ, Dung Hủ?”
Chỉ kinh ngạc trong tích tắc, dưới ánh đèn sáng ngời, thiếu niên cười khẽ gật đầu: “Đây là vinh hạnh của cháu.”
Lúc này, MC cười rộ nói: “Không biết Tần Trình có lời chúc phúc gì với Dung Hủ của chúng ta không?”
Màn hình lập tức tập trung lên trên người Tần Trình, dưới sự chú ý của ngàn vạn người xem, chỉ thấy Dung Hủ cũng bình tĩnh thoải mái quay đầu, nhìn về phía người người đàn ông kia.
Tần Trình vô cùng tự nhiên nâng mắt lên, nhìn về phía thiếu niên bên cạnh.
Động tác như vậy là lẽ đương nhiên, lại khiến rất nhiều fan Trình Dung hưng phấn đến siết chặt ngón tay, cơn hưng phấn của các cô còn chưa tan đi, đã nghe thấy ngay sau đó, giọng nói trầm thấp tao nhã của người đàn ông chậm rãi vang lên: “Tôi thích nhất Dung Hủ…” Dừng một chút, “trong số các diễn viên.”
Thích nhất.
Hai chữ kia nghiêm nghiêm túc túc từ miệng người đàn ông nói ra, cố ý vô tình mà tạm dừng một nhịp, khiến tất cả fan CP Trình Dung lập tức ngây người.
Con ngươi Dung Hủ hơi co lại, trong mắt lướt qua một chút kinh ngạc, giống như không ngờ Tần Trình sẽ nói ra lời như vậy.
“Lúc đối diễn với cậu ấy, rất nhẹ nhàng, bạn có thể lập tức đạt tới trạng thái đỉnh cao, trực tiếp nhập diễn.”
Đối với diễn viên giỏi mà nói, diễn xuất là một loại thể nghiệm cực hạn vui sướng.
“Lúc bình thường giao lưu với cậu ấy, cậu ấy cũng là một thiếu niên vô cùng dịu dàng. Tôi lớn hơn cậu ấy tám tuổi, chúng tôi đã từng hợp tác «Tầng mây màu đen». Trong bộ phim đó chúng tôi đối diễn nhiều hơn, nhưng tôi có thể nhìn thấy cậu ấy trưởng thành. Cậu ấy trong «Tầng mây màu đen» đã khiến tôi cảm thấy kinh diễm, cậu ấy trong «Trang hoa la» lại càng khiến tôi xem thế là đủ rồi.”
Âm thanh đột nhiên dừng lại, hai mắt ngậm cười của người đàn ông chặt chẽ chăm chú nhìn thiếu niên, nói từng chữ từng câu: “Trong «Trang hoa la», nhân vật tôi thích nhất là Chu Mặc Lang. Tôi nghĩ, đối với Khổng Triều mà nói, người hắn tôn trọng nhất, kính nể nhất, thích nhất, cũng là Chu Mặc Lang.”
Mười phút sau, phân đoạn khách mời giao lưu chấm dứt, để phóng viên truyền thông đặt câu hỏi với đoàn phim.
Đến lúc này, rất nhiều fan CP Trình Dung mới chậm rãi hoàn hồn lại. Khi họ kịp phản ứng, đã thấy trên hình ảnh live stream, rất nhiều fan Tần và fan Dung đều đang cảm khái.
[ Tuy rằng tôi là fan riêng của Tần thần, nhưng vừa rồi đột nhiên tôi có chút hiểu rõ cảm giác của fan CP rồi. ]
[ Mị cũng là fan riêng của Dung Dung, nhưng mà mị không thể không nói, Tần thần thật ngầu, Dung Dung thật đẹp, lúc hai người kia cùng một chỗ, thật sự cảm giác như cả thế giới đều sáng lên. ]
[ Chuyển fan CP. ]
[ Ngồi chờ ăn cục đường lớn «Trang hoa la»! Tần thần nói, người Khổng Triều tôn trọng nhất, kính nể nhất, thích nhất chính là Chu Mặc Lang, đây quả thực là một cục đường siêu cấp vô địch vũ trụ! Chờ ăn đường, 2333333333]
Một giờ sau, nghi thức công chiếu «Trang hoa la» chính thức chấm dứt. Rất nhiều fan ngồi ở trong rạp chiếu phim dùng di động theo dõi trực tiếp, mang tâm tình vui sướng chờ mong, nhanh chóng đi vào phòng chiếu, chờ đợi lần đầu tiên bộ phim này công chiếu.
“Thật kích động mà, cục đường bự Trình Dung, nhanh đến đập chết tui đi!!!”
Hết chương 123.2
Nhóm fan CP Trình Dung: ~\(≧▽≦)~ oa oa oa chúng ta đi ăn đường ~ tôi yêu Trình Dung một vạn năm!
Tần Tranh Tranh:… Đáp ứng bảo bảo, yêu Trình Dung một vạn năm, không cho thay đổi nha (*’ω’*)!

Cự Tinh Vấn Đỉnh ( Đam mỹ)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ