Tặng loveshipperkpop nha, hy vọng cô sẽ thích ^^
À và tớ cảnh báo trước nhé, chap này sẽ rất dài~~~ đoạn cuối sẽ là tâm sự lan man của tớ, nó cũng không quan trọng nên bạn nào không thích thì hãy đọc hết nội dung truyện thôi ^^
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- Guan.........
Em giật mình vội núp lại phía sau bức tường, chầm chậm ngó ra nhìn về phía ấy. Khoảng cách khá xa nên em chẳng thể nghe thấy họ nói gì, chỉ có thể nhìn thấy hành động của hai người.
Guan Lin đang đứng cùng một cô gái nào đó, nhìn thoáng qua cũng có thể thấy rằng cô ấy là một người rất xinh. Guan Lin cúi đầu xuống sát gần cô ấy, chăm chú nhìn. Bởi vì cô ấy quay lưng về phía bạn nên gương mặt Guan Lin khi cúi xuống vừa tầm bị che khuất.
Em vội vã rụt lại núp kín sau bức tường, bạn chẳng dám nghĩ đến cảnh tượng tiếp theo. Liệu có phải...... Guan Lin....... Guan Lin sẽ..............
Em ngồi sụp xuống đất, nước mắt cứ thế mất tự chủ tuôn rơi.
Chẳng lẽ bao nhiêu năm nay, tất cả yêu thương mà Guan Lin dành cho em, chỉ là em tự mình đa tình thôi sao???? Chẳng lẽ tất cả chỉ là em ngộ nhận, tất cả những lời ngọt ngào ấy không chỉ dành riêng cho em????
Chẳng nhẽ hôm nay anh nhắn em tan học tới đây đợi anh là để cho em thấy được khung cảnh này!?
Tiếng bước chân vang lên càng ngày càng gần, em chật vật bò dậy, rồi chạy đi vội vã đến nỗi suýt ngã.
Mệt mỏi ngã vào chiếc giường êm ái, em úp mặt vào chiếc gối để nhờ nó thấm đi những giọt nước đọng đầy quanh mi mắt.
Lai Guan Lin là thanh mai trúc mã của em, cùng em lớn lên và trải qua suốt quãng thời gian thanh xuân vườn trường nghịch ngợm. Ở trường học hầu như chẳng có ai là không biết hai đứa dính nhau như hình với bóng.
Nhưng........ hôm nay...... em đã thấy...................
Cô gái ấy, nhìn thoáng qua thôi cũng thấy có cảm giác nhỏ bé, cần được che chở và bảo vệ. Cô ấy, nhìn thoáng qua thôi cũng cảm thấy nhất định là một mỹ nữ xinh đẹp động lòng người.
Mà đúng rồi nhỉ, Guan Lin....... cũng chưa từng nói với em rằng......... anh thích em...
Vậy thì từ trước đến nay đều là em tự mình đa tình mất rồi.
Guan Lin làm sao thích một đứa con gái như em cơ chứ! Em so với những cô gái khác cao lớn hơn, tính cách cũng mạnh mẽ hơn, còn luôn là chỗ dựa cho người khác. Bao nhiêu tật xấu, bao nhiêu hình ảnh xấu xí nhất của em Guan Lin cũng đều thấy hết rồi. Như vậy, dĩ nhiên........ anh làm sao có thể thích em được cơ chứ!
Chỉ có em tự mình đa tình mà thôi.
Chẳng biết thời gian trôi qua đã bao lâu, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên khiến em giật mình. Nghĩ là mẹ gọi xuống ăn cơm, em cất giọng khản đặc vì khóc:
- Con không ăn đâu! Ba mẹ cứ ăn đi!
Thông thường mỗi khi em khóc, ba mẹ cũng cứ mặc kệ thôi vì họ sẽ mặc định em lại giận dỗi gì Lai Guan Lin. Mà em đã giận dỗi, thì đương nhiên người sai là em, chứ không bao giờ là Lai Guan Lin yêu quý của ba mẹ, cho nên.......... cứ khóc đi con đừng ngại ngùng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Imagine][WannaOne][Produce101ss2] He's Mine
Ngẫu nhiên"Anh là của em! Tất cả mọi thứ liên quan đến anh đều là của em hết!" (๑♡∀♡๑) ~My boy said~ Truyện của người thiếu muối nhất hệ sinh quyển này đây rồi!!!!!!