Em gối đầu trên đôi tay nhỏ, nhìn những đĩa thức ăn nguội ngắt mà có chút tủi lòng.
Tiếng chuông điện thoại thông báo tin nhắn tới khiến em giật mình vui vẻ, nhưng nội dung tin nhắn lại khiến em nặng lòng.
Sung Woon lại không về nhà. Em lẳng lặng dọn dẹp những món ăn nguội lạnh vẫn còn nguyên vẹn.
Thả mình nằm trên giường, em ôm con gấu vào lòng, cuộn tròn người lại.
Đã lâu lắm rồi, anh chẳng còn trở về nhà ăn cơm cùng em. Cũng đã lâu rồi em chẳng nói chuyện được với anh quá 5 câu. Đã lâu rồi, anh chưa rảnh rỗi để cùng em xem phim hay ngồi nói chuyện cùng em thật vui.
Tiếng mở cửa lạch cạch dưới nhà, em vội lau giọt sương trong suốt vừa chảy xuống rồi chạy nhanh xuống nhà.
Đỡ lấy Sung Woon một thân nặng nhọc phảng phất mùi rượu. Anh lại nhẹ đẩy em ra:
- Anh không sao, Able!
- Để em giúp anh chuẩn bị trà giải rượu.
Em cẩn thận pha trà cho anh, sau đó lại nhẹ nhàng đưa cốc trà cho anh:
- Anh lại uống rượu à!? Không tốt đâu anh.
- Anh biết.
Sung Woon cầm cái cốc từ tay em rồi mệt mỏi nói:
- Em về phòng đi Able, muộn rồi!
- Anh có việc gì cứ gọi em nhé! Em... về phòng đây. Anh ngủ ngon.
- Ukm.
Đóng cánh cửa lớn, em lại lê từng bước trở về căn phòng nhỏ của mình.
Có phải là anh chưa từng thích em, nên mới lạnh nhạt như vậy đúng không? Trước kia, với Jina..... anh đâu có như vậy.
Mở ngăn tủ, bức ảnh em thầm giấu kín khiến lòng em lại nhức nhối như vết thương cũ lúc trái gió trở trời.
Bức ảnh ấy, có em, có anh và cả Jina - người yêu cũ của anh.
Jina cũng là cô bạn thân của em, người vốn dĩ biết em thầm thích anh đã lâu. Nhưng cô ấy cũng thích anh, rồi sau đó với sự dũng cảm và nét xinh đẹp cuốn hút, cô ấy đã thắng em, và Sung Woon đã là của cô ấy.
Em biết mình đã thua từ khoảnh khắc ấy, nhưng chẳng thể ngờ rằng mình thật ra chẳng khi nào thắng được cô ấy.
Nhìn hai người hạnh phúc với tư cách là người bạn tốt mà trái tim em đau nhói, tựa như bị những chiếc gai nhỏ của nhánh hoa hồng tình yêu của họ đâm vào, rỉ máu.
Cho đến khi Jina chia tay anh, chia tay anh để đi theo tiếng gọi của tình yêu mới. Để lại anh gục ngã với tình cảm sâu nặng.
Nhìn anh đau lòng, trái tim em lại càng đau đớn hơn. Vốn dĩ luôn đứng từ sau nhìn anh, nên đã nhiều lần thấy anh đau khổ, em quyết định lấy hết can đảm tỏ tình với anh.
Ngày hôm ấy, dốc hết tâm tư trong lòng, thật chân thành mà nói những điều đã giữ kín từ lâu. Và thật bất ngờ, ngay lúc em định rời đi vì sự im lặng của anh, thì anh lại nói đồng ý. Niềm vui hoan hỉ ấy khiến cho em không nhìn thấy được sự mờ mịt trong đôi mắt anh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Imagine][WannaOne][Produce101ss2] He's Mine
Random"Anh là của em! Tất cả mọi thứ liên quan đến anh đều là của em hết!" (๑♡∀♡๑) ~My boy said~ Truyện của người thiếu muối nhất hệ sinh quyển này đây rồi!!!!!!