Có những người, chỉ vừa gặp đã trở nên thân quen.
Có lẽ là do định mệnh.
Anh là người Hàn Quốc, ra nước ngoài để học tập. Người đầu tiên anh gặp và nói chuyện là em, có lẽ vì thế mà em và anh trở nên thân thiết.
Woojin lúc nào cũng nói đi nói lại rằng:
- Able à, gặp được em là tốt nhất!!! Không gặp được em, anh không biết bây giờ mình có thích nghi được không nữa!
Em nghĩ là có, dù cho có không gặp được em, anh vẫn sẽ tốt thôi.
Nhìn mà xem, bây giờ anh là trưởng nhóm của câu lạc bộ nhảy, thỉnh thoảng còn tham gia biểu diễn trong hội diễn văn nghệ của trường. Môn thể thao nào cũng tài giỏi, thành tích học cũng tốt. Hơn hết lại có một vẻ ngoài vô cùng vô cùng thu hút, cùng nụ cười tỏa nắng ấm áp.
Aizz, giờ đếm bao nhiêu cho hết số người muốn làm quen với anh, bắt chuyện với anh. Đếm bao giờ cho xong số thư tình chất trong tủ đựng đồ của anh mỗi ngày.
Người may mắn đáng ra phải là em mới phải. Bởi em biết có biết bao cô gái mơ ước được như em, được ngày ngày sánh vai cạnh Woojin tới trường, đi chơi, hay dù trong bất cứ hoạt động nào của trường. Anh làm sao biết được có bao nhiêu người đang ghen tỵ với em với vẻ ngây ngô đó.
Não bộ của em chẳng thể chứa nổi những công thức Toán học nhàm chán, những hợp chất Hóa học với cái tên dài cả ngàn cây số, những công thức Vật Lý khó hiểu..... Thế nhưng, chỉ cần là Park Woojin, thì dù cho là những thứ nhỏ nhất, khó nhất cũng được em lưu giữ trong đầu.
Nhưng chẳng biết từ khi nào em với anh lại dần xa cách, chẳng còn thân thiết như trước.
Có lẽ là từ khi em nhận lời tỏ tình của một anh khóa trên - Justin. Khi mới biết tin có lẽ anh cũng bất ngờ lắm, anh mở to mắt một lúc rồi mới hơi mất tự nhiên tươi cười trêu chọc em mà cũng có người yêu.
Những cuộc hẹn, những lần nói chuyện với Justin khiến thời gian em gặp anh và nói chuyện với anh ít dần đi.
Cảm xúc hỗn loạn của em khoảng thời gian ấy thật sự khiến em bàng hoàng. Bạn trai em hiện tại tuy là Justin, nhưng bất kể lúc nào đi bên anh em cũng đều nghĩ tới Woojin. Nếu Justin và Woojin cùng gọi em trong một khoảng thời gian trùng hợp, em chắc chắn sẽ chọn Woojin mà không suy nghĩ.
Khi đến những nơi mà anh thường hay đến, lúc nào cũng tìm kiếm bóng hình của anh. Ngày nào không gặp được anh thì cảm thấy rất nhớ, ngày nào không được nói chuyện với anh lại thấy bứt rứt không thôi.
Em chợt nghĩ, mình không xong rồi! Ngu ngốc, đại ngu ngốc!!!
Khi chợt bừng tỉnh với cảm xúc của bản thân, em chẳng còn có thể tươi cười trước mặt Justin nữa. Em chẳng thể tự nhiên với những tình cảm anh dành cho em nữa. Và em cũng nhận ra dường như giữa Woojin với em đang tồn tại một khoảng cách lớn.
- Woojinie!
Anh dường như bị giật mình, quay lại nhìn em nở nụ cười răng khểnh quen thuộc tỏa nắng lấp lánh khiến em bồi hồi:
BẠN ĐANG ĐỌC
[Imagine][WannaOne][Produce101ss2] He's Mine
Rastgele"Anh là của em! Tất cả mọi thứ liên quan đến anh đều là của em hết!" (๑♡∀♡๑) ~My boy said~ Truyện của người thiếu muối nhất hệ sinh quyển này đây rồi!!!!!!