Chương 52 (phần 1)

17.5K 886 30
                                    

Xuân Hạnh gỡ búi tóc Lục Nghiên ra, đặt cây trâm lên bàn trang điểm, lấy cây lược gỗ đến chải tóc cho nàng, thắc mắc nói: "Tiểu thư tại sao kiểu tóc cũng thay đổi? Cũng may là còn dễ nhìn, kiểu vén tóc này rất ổn."

Lục Nghiên chăm chú nhìn chính mình trong gương: hai má ửng hồng, đôi mắt như mặt nước êm dịu mê người, khóe mắt tràn ngập xuân tình, cả người hiện ra một phong thái khác bình thường.

"Cạch!" Gương soi bị nàng úp xuống, không dám nhìn bộ dáng của mình hôm nay.

Do dự một chút, Lục Nghiên gọi Hòa Hương đem một cái hộp gỗ khắc hoa đến. Vừa mở ra liền thấy trong hộp có những bộ trang sức đẹp đẽ do Cố Tứ Gia đưa tới. Cầm lên dặt xuống một lúc, Lục Nghiên lấy ra mội chiếc vòng ngọc ấm đeo lên tay.

Vòng ngọc vừa mang lên tay thì lạnh lẽo nhưng rất nhanh liền bị ảnh hưởng bởi nhiệt độ cơ thể trở nên ấm áp vô cùng. Giống như Cố Tứ Gia vậy, nhìn bề ngoài thì băng lãnh nhưng đến khi tiếp xúc mới phát hiện hắn là người rất dịu dàng, thích chăm sóc người khác.

Lục Nghiên lấy lại tinh thần, nhìn thấy Xuân Hạnh cúi đầu ngửi tới ngửi lui trên cổ nàng, tai nghểnh lên như nghe ngóng.

Lục Nghiên: "... Ngươi đang làm gì?"

Xuân Hạnh gãi đầu, nói: "Kỳ lạ thật. Trên người tiểu thư có mùi hương lạ, ngài không dùng loại huân hương này, có điều cũng rất dễ chịu."

Lục Nghiên hơi mím môi, từ trong người lấy ra một túi đồ chứa một lọ thuỷ tinh trong suốt, nói: "Ngươi nói hương thơm này?”

"... Nghe nói là được đem về từ nước ngoài, gọi là nước hoa. Ban nãy ta có thử một ít."

Đây là quà trước khi Cố Tứ Gia rời đi đưa cho nàng. Đối phương khi ấy hơi khuỵ gối cầm lấy tay nàng phun vào chỗ mạch đập ngay cổ tay. Trong nháy mắt, cả người nàng đều bị mùi thơm đó bao phủ. Mùi hương này giống như loại trên người Cố Tứ Gia, thanh nhã vô cùng.

Xuân Hạnh phun một ít, nói: "Nước hoa ta biết, so huân hương dùng tốt hơn, chỉ một chút thôi cũng có thể thơm ngào ngạt."

Lục Nghiên cầm bình thủy tinh nhỏ nhìn vào bên trong thấy phần nước vàng nhạt, lẩm bẩm nói: "Không biết cái này có thể ăn hay không? Nếu cho vào điểm tâm khẳng định rất thơm."

Xuân Hạnh, Hòa Hương: "... Chắc là không thể."

*

Các quốc gia phương tây bây giờ đã phát hiện Z Quốc rất tốt, sản vật phong phú, người cũng nhiều, quả thật rất phù hợp thông thương buôn bán. Bởi vậy càng ngày càng nhiều người ngoại quốc tóc vàng mắt xanh đến Z Quốc. Lần đầu tiên Lục Nghiên nhìn thấy diện mạo bọn họ hoàn toàn khác người phương đông cũng có chút ngạc nhiên, đến khi thấy nhiều thì cũng thành thói quen.

Thực Mãn Lâu thường xuyên có người nước ngoài đến, cho dù khẩu vị của bọn họ cùng ẩm thực Z Quốc hoàn toàn bất đồng nhưng mỹ thực hoàn toàn không có biên giới, chỉ cần bước vào Thực Mãn Lâu nếm được mỹ thực ở Thực Mãn Lâu sẽ rất khó không trở thành tù nhân của nó.

Kim Sylvester là người Y Quốc. Nước Y hiện tại là quốc gia cường đại nhất thế giới bất kể là quân sự hay tài lực, Kim là khách quý ở những nơi hắn đặt chân đến bởi vì không ai muốn đắc tội Y Quốc. Kim đến Z Quốc một thời gian đều cảm thán mỹ thực ở đây quá phong phú!

[Hoàn - Edit] Mỹ thực tại dân quốc - Nguyệt Chiếu KhêNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ