"Vợ à, em đang ở đâu? Đã trễ rồi, sao vẫn chưa trở về?" Điện thoại truyền đến tiếng của Lý Mộ Tiêu, trong giọng nói rõ ràng có chút hờn giận.
Đào Tư Di nhìn thời gian, cô cùng Diệp Nam Tê bất tri bất giác hàn huyên đã hơn bốn tiếng rồi. "Em ra ngoài làm một chút chuyện, giờ em sẽ về. "
"Ừm. " Lý Mộ Tiêu lên tiếng, cắt đứt điện thoại.
Nghe tiếng tút tút vang vọng lại, cô khẽ cười, tại sao trước kia cô không thấy hành vi đột ngột ngắt điện thoại này của Lý Mộ Tiêu thật sự không có lễ phép đây? Hình như mỗi lần gọi điện đều là anh ngắt điện thoại trước, xem ra tâm cảnh thay đổi, tâm tình cũng đổi theo.
"Ai thế?" Diệp Nam Tê nhìn ra nét mặt khác thường trên mặt cô, nhịn không được lắm miệng hỏi một câu.
"Không có việc gì, một người bạn thôi mà. Hết mưa rồi, chị đi trước, để lại cho chị số điện thoại, hôm nào chị cho em đón gió tẩy trần. "
"Em cùng phụ nữ ăn cơm, chưa từng để phụ nữ bỏ hầu bao. "
Cô gọi người bán hàng, lấy ra ví tiền đang chuẩn bị tính tiền thì bị bàn tay to ngăm đen ngăn cản. Diệp Nam Tê vẻ mặt nghiêm túc, giống như việc nhỏ tính tiền này chính là chuyện lớn.
"Được thôi. " Đào Tư Di buông tay, chút tiền ấy với đứa nhỏ nhà họ Nhà họ Diệp hẳn là sẽ không đặt ở trong mắt, vui lòng để anh phát huy chủ nghĩa đàn ông. Thằng bé đã trưởng thành, cô cảm thấy cô như một người mẹ đã nhìn thấy con mình lớn khôn.
"Phục vụ tính tiền. " Diệp Nam Tê ngẩng đầu ưỡn ngực hô một tiếng.
"Tiên sinh khỏe, của ngài tổng cộng 139 tệ. "
"Ừm" Mở ví tiền, anh nhìn tiền mặt bên trong.
"Có thể quẹt thẻ sao?"
"Có thể. "
"Không có mật mã. " Tay anh dừng một chút, từ trong ví lấy ra thẻ tín dụng màu đen đưa cho nhân viên phục vụ.
Diệp Nam Tê nhìn bóng lưng ngây ngốc của nữ phục vụ, anh hối hận rồi, ví tiền đầy tiền nước ngoài, thẻ tín dụng hai năm không sử dụng, không biết còn dùng được không?
Nhìn nét mặt này của anh, Đào Tư Di không khỏi cảm khái trong lòng. Tiểu bao tử thật là trưởng thành, còn biết nhìn gái!
"Thực xin lỗi, tiên sinh, thẻ này của ngài không có hiệu lực. "
Diệp Nam Tê vẻ mặt cầu xin, chuyện anh lo lắng đã biến thành sự thật. Thật vất vả mới có thể bày ra một chút mị lực đàn ông, cứ như vậy tan biến. Tuy nói đàn ông khi tính tiền là đẹp trai nhất, nhưng khi tính tiền mà lại không có tiền thanh toán thì không phải là dở hơi sao?
"Dùng cái này đi. "
"Đào Tư Di, em... "
"Chị biết, hầu hết mọi người đều phạm sai lầm như em khi mới về nước. " Nhận tiền thừa từ phục vụ, thuận tay còn đem tiền thừa nhét vào trong tay anh. "Lát nữa bắt xe trở về đi, chị không tiễn em được. "
Nhìn bóng dáng vội vàng rời đi của cô, Diệp Nam Tê cầm lên túi văn kiện bị cô bỏ quên trên bàn, nhịn không được lòng hiếu kỳ, rút ra xem.----------------------------
"Đi đâu vậy, trễ thế mới trở về. " Lý Mộ Tiêu có chút không vui, anh có thói quen mỗi ngày trở về là thấy được ngay bóng hình của Đào Tư Di. Hôm nay về nhà, trong phòng trống rỗng, anh nhất thời không thoải mái trong lòng.
"Em gặp một người bạn cũ, tán gẫu thôi. Hôm nay anh trở về sớm thế. "
"Ngày mai anh phải đi công tác, nên muốn thu dọn đồ đạc. " Lý Mộ Tiêu nhìn cô cười yếu ớt, có chút lảng tránh ánh mắt cô. "Em gặp bạn nam hay nữ?"
"Nam, là quen biết từ nhỏ, anh chưa gặp qua. "
Nghe thấy câu trả lời, sắc mặt anh trầm xuống.
Cô vẫn vẻ mặt cười yếu ớt, nhìn Lý Mộ Tiêu như vậy, trong lòng dâng lên một tia khoái cảm. Có lẽ bản thân cô không quá thương anh. Tuy rằng cô bình tĩnh tiếp nhận chuyện anh ngoại tình nhưng cô không có cách nào tha thứ cho hành vi đó của anh.
Từ phòng tắm đi ra, Đào Tư Di theo thói quen, thu lại quần áo Lý Mộ Tiêu bỏ lại trong phòng. Ngón tay chạm vào kiện áo sơ mi mới mua trong tủ quần áo, do dự bỏ vào va ly của anh. Trong phòng tĩnh lặng quá mức, cho dù cô ở nhà một mình cũng không yên tĩnh đến mức này.
"Ngày mai em định bàn bạc với anh một chuyện, anh đi công tác bao lâu để em sắp xếp thời gian. "
Nghĩ đi nghĩ lại cô vẫn quyết định đánh vỡ sự tĩnh lặng này, bản thân cô vẫn chưa nghĩ ra được phương thức nào để ngả bài, cũng không biết người vợ nên phản ứng thế nào khi biết chồng mình ở bên ngoài ngoại tình. Nhưng vô luận thế nào cô cũng sẽ không làm ra hành động một khóc, hai nháo, ba thắt cổ.
"Ba ngày sau anh về. " Lý Mộ Tiêu buông điều khiển ti vi trong tay, đi đến bên cạnh cô, hai tay ôm trọn lấy thắt lưng cô, cái mũi hít ngửi hương thơm sau khi cô tắm rửa. "Nhớ anh thì gọi điện cho anh. "
"Được. " Đào Tư Di gật gật đầu, trong đầu có điểm nghi hoặc, anh ở bên ngoài phóng đãng như vậy, về nhà sao lại nhã nhặn như thế?
Lại một đêm không ngủ, Đào Tư Di thở dài, nhìn gương mặt không tinh thần trong gương, dùng nước lạnh nhẹ nhàng vỗ vỗ vào mặt.
Nhìn thấy Lý Mộ Tiêu đang ăn bữa sáng, Đào Tư Di suy nghĩ, có chút do dự, những lời mắc kẹt trong cổ họng phun thế nào cũng không ra, cô hít sâu một hơi.
"Có chút việc em nghĩ muốn nói với anh. "
"Vợ à đợi lát nữa, anh nhận điện thoại trước. " Lý Mộ Tiêu cầm lấy di động khẽ cau mày, cố ý đè thấp tiếng. "Được, tôi xuống dưới nhà bây giờ. "
"Vợ yêu, có chuyện gì đợi lát nữa anh trở về rồi nói sau. "
Đào Tư Di há miệng thở dốc, muốn gọi anh nhưng không thể cất tiếng. Cô đến cửa sổ sát đất, nhìn chằm chằm chồng mình vội vã lên một chiếc Ferrari màu đỏ.
"Phốc... " Đào Tư Di nở nụ cười, nếu như cô nhớ không lầm, chính cô gái lái chiếc xe này đã ném bom vào cuộc sống đang yên ổn của cô.
Nước mắt chảy xuống, cô không quản, mặc kệ nó tự rơi xuống từng chút từng chút một, tươi cười hòa với nước mắt. Cô vẫn nhìn chiếc xe thể thao kia thẳng đến khi màu đỏ xe biến mất không thấy.
Tự pha mình một ly trà hoa, Đào Tư Di ngồi trên sô pha, vừa nghe nhạc vừa thưởng thức hương vị trà.
Trong phòng trống vắng khiến cô khó thở, căn phòng hiện giờ tựa hồ không cách nào mang đến cho cô sự yên tĩnh cùng an tâm.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thê Nô - Hiểu Rõ Là Ta
RomanceTác giả: Hiểu Rõ Là Ta Thể loại: Đô thị tình duyên, hôn nhân cán bộ cao cấp Nguồn: Cung Quảng Hằng Re-up: Myn_Ahn Trạng thái:Full Chuyện xưa về một anh chàng âm hiểm giả dối lại bị một cô gái nhỏ dịu dàng, từng bước từng bước một tôi luyện thành th...