"Bác sĩ, em ấy sao rồi ạ?"
"Cũng không có gì đáng ngại, đầu không bị thương nặng, chỉ va đập dẫn tới ngất xỉu. Cộng thêm việc dầm mưa nên bị cảm một chút, chỉ cần nghỉ ngơi đầy đủ là được. Hiện tại bệnh nhân đã tỉnh, có thể gọi người nhà đến đón được rồi."
"Dạ cảm ơn bác sĩ."
Hoseok cúi đầu chào, sau đó quay sang hỏi đàn em cùng câu lạc bộ, người đã gọi điện báo cho anh.
"Yugyeom, em báo cho người nhà của Ryujin chưa?"
"Thật may là em có quen mẹ bạn ấy, em vừa báo rồi."
"Vất vả cho em rồi. Em về trước đi, anh còn có việc ở lại một chút."
"Dạ, em xin phép."
Nói rồi Yugyeom cúi đầu chào tiền bối rồi rời đi.
Hoseok vào phòng bệnh của Ryujin, thấy cô bé đang nằm nghỉ, vẻ mặt hơi xanh xao do cảm.
Cảm thấy có người vào, cô bé liền mở mắt ra.
"Anh Hoseok..."
"Ừ, cứ nằm nghỉ đi, chốc nữa sẽ có người đến đón em."
Hoseok xoa đầu cô bé.
"Vâng, cảm ơn anh. À anh ơi, Jimin..."
Nghe đến tên người kia, Hoseok bỗng trở nên gấp gáp, vội vàng hỏi.
"Đúng rồi, đã xảy ra chuyện gì, lúc đó chỉ có em và Jimin ở phòng tập phải không?"
Ryujin gật đầu.
"Là thế này, sau khi anh đi, em cũng ra ngoài đi mua nước uống. Sau đó quay về, em thấy Jimin đang tập nhảy một mình trong phòng, bạn ấy không bật đèn. Em biết là bạn ấy bị bệnh không thể vận động mạnh, nên em vội tới ngăn bạn ấy. Nhưng bạn ấy không nghe, hất mạnh em ra, em liền bị văng đi, sau đó như anh biết đấy. Giờ bạn ấy sao rồi ạ?"
Hoseok nhíu mày, xem ra là anh vô tâm quá rồi. Xúc cảm của Jimin khi đó, anh hoàn toàn có thể hiểu, nhưng lại chưa từng chú ý đến.
Jimin của anh.
"Lúc anh tới không thấy Jimin đâu cả, không liên lạc được với em ấy."
Ryujin nghe xong, có chút ngạc nhiên nhìn Hoseok, rồi lại cụp mắt xuống.
"Là tại em nóng vội quá, lẽ ra em nên nhẹ nhàng hơn. Chỉ sợ bạn ấy thấy em ngất như vậy, lại cảm thấy áy náy mà thêm chán ghét bản thân."
Hoseok cảm giác tim mình như sắp trào lên cổ họng. Jimin, làm ơn, đừng có chuyện gì.
"Không sao, không phải lỗi của em."
Mà là lỗi của anh.
"Anh sẽ đi tìm Jimin. Em nghỉ ngơi đi."
.........
Trời đã tạnh mưa.
Hoseok đứng trước cửa nhà Jimin, bấm chuông liên hồi vẫn không thấy ai ra mở cửa.
![](https://img.wattpad.com/cover/147488566-288-k723023.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[KookGa] Love Yourself
Фанфик"Một ngày, tôi muốn chạy đến một nơi, nơi mà con tim luôn hướng về." "Đừng lại gần tôi, cậu sẽ gặp bất hạnh đấy." Lấy cảm hứng từ HYYH The Notes và WINGS shortfilm. 5/2018 Disclaimer: Nhân vật ngoài đời thực không thuộc quyền sở hữ...