Chap 8 - Ngọt hay đắng

325 39 1
                                    

"Yoongi hyung!"

Cánh cửa bật mở, Yoongi giật mình đẩy mạnh Jungkook ra, làm cậu nhóc ngã về phía sau, mông chạm đất.

"Hyung! Anh có đây..."

Hoseok từ bên ngoài ló đầu vào, bị cảnh tượng bên trong làm không ngậm được miệng.

Kia không phải Jungkookie nhà Namjoon hay sao? Anh đã bỏ lỡ chuyện gì rồi à?

Giống như còn chưa đủ kinh hãi, người anh vốn lạnh lùng như băng kia đột nhiên che miệng đứng dậy rồi phi ra ngoài với tốc độ nhanh bất thường, bỏ lại tất cả mọi người ngơ ngác nhìn nhau.

Hoseok thiếu điều trợn mắt, anh lớn ban nãy lướt qua nhanh như vậy, mà vẫn có thể trông thấy sắc đỏ như cà chua lan đến tận mang tai.

Cuối cùng trông thấy cái người còn lại trong phòng kia đứng dậy, ném một ánh mắt tới.

Hoseok bé bỏng triệt để bị dọa sợ.

"Jimin ah, hyung sợ....."

Jimin bất lực quay đầu lại nhìn người lớn tuổi hơn đang run rẩy sau lưng mình, cười nửa miệng.

"Anh có còn muốn được em tôn trọng không vậy?"

........

Yoongi bước đi thật nhanh lần đầu tiên trong đời, thi thoảng bàn tay lại bất giác đưa lên, cảm giác ấm nóng vẫn còn trên môi.

Thật con mẹ nó điên rồi!

Từ lúc nào anh lại buông lỏng bản thân như vậy? Để cho một người xa lạ bước vào thậm chí là thao túng chính bản thân mình.

Một Jungkook xuất hiện đang từng ngày từng giờ đập vỡ bức tường ngăn cách con tim anh với thế giới bên ngoài dựng nên trong suốt mười tám năm, sau đó lôi con tim anh ra hung hăng ôm thật chặt đến không thở nổi.

Hai ba năm thì cũng thôi đi, đằng này mới một tháng thôi mà anh đã không trụ nổi.

Hay là như lời Jungkook nói, rằng hai người họ ngay từ lần đầu tiên gặp đã cứ như vậy thu hút lẫn nhau.

Thật là, lý nào lại thế?

Yoongi đắm chìm trong dòng suy nghĩ, không để ý tới có một người đang đi về hướng ngược lại, liền va vào người đó.

"A!"

Yoongi giật mình trông thấy nữ sinh kia bị anh va phải mà ngã xuống đất, khẽ cau mày đưa tay ra.

"Xin lỗi, không sao chứ?"

"Dạ, em không sa..... Ôi!"

Cô bé bám vào tay anh đứng lên, nhưng lại khuỵu xuống.

Yoongi có chút bối rối, hay lắm, tùy tiện va một cái cũng có thể làm người ta trẹo chân.

Thở dài. "Anh đưa em xuống phòng y tế."

Nói rồi liền cẩn thận đỡ cô dậy, hướng phòng y tế mà đi.

SoAh khẽ liếc sườn mặt nghiêng nghiêng của anh, âm thầm nhếch miệng.

"Min Yoongi, có món quà cho anh đây."

.........

Phòng y tế không có ai, Yoongi đỡ SoAh ngồi xuống giường, không biết phải làm gì tiếp theo.

[KookGa] Love YourselfNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ