Chương 6.1

563 13 0
                                    

Buổi tối hôm sau, khi Nghênh Xuân chuẩn bị muốn đi ngủ, lại nghe thấy tiếng đập cửa nho nhỏ vang lên. Cô mở cửa ra, lại là Đại vương gia. Vừa nhìn thấy anh, cô sẽ không tự chủ lại nhớ tới ký ức đêm đầu tiên, còn có hai người như thế nào điên cuồng kích động dây dưa cùng một chỗ. Mặt cô liền không thể khống chế nóng lên, tim đập gia tốc.

“Còn chưa ngủ?” Cô cố gắng gắng giữ tỉnh táo hỏi.

“Bổn vương sợ em sẽ sợ, cho nên mới cùng em ngủ.”

“Không được !”

“Vì sao không được?”

“Anh mới sẽ không an phận ngủ đâu!” Chính mình nằm cạnh sẽ khiến anh không an phận ngủ. . . Không nghĩ tới bản thân cư nhiên lại có ý nghĩ này, thật là làm cho cô thẹn thùng đến đỉnh đầu đều sắp bốc khói.

“Ai nói? Bổn vương nói lời giữ lời.”

“Không cần !”

“Bổn vương sợ tên trộm kia ôm oán trả thù. . . . . .” Cô liều mạng trừng mắt người đàn ông ác liệt phía trước, anh căn bản chính là cố ý muốn hù dọa cô. Suy nghĩ một chút, cô thật sự vẫn còn đầy sợ hãi lúc ngủ một mình, có anh ở cùng, xác thực sẽ nhiều hơn một phần an tâm.

“Được rồi!” Cô đáp ứng “Nhưng anh phải an phận ngủ nha!”

“Được.” Anh nhu thuận gật đầu tựa hệt như sinh viên khuôn mẫu.

Bất quá đến nửa đêm, cô đã bị tập kích. “Đại vương gia?” Môi của cô bị một đôi môi khác bá đạo giữ lấy, hôn lên, ngay cả nói chuyện cũng nghe không rõ lắm.

“Bổn vương muốn.” Anh thở dốc nói, một đôi bàn tay to không an phận ở trên người của cô sờ tới sờ lui, khiến cô cảm giác khó thở.

“Nhưng anh không phải nói anh nói chuyện giữ lời?” Cô cũng yêu kiều thở gấp hỏi, phát hiện không biết khi nào, anh đã đem quần áo trên người cô cởi bỏ.

“Hiện tại anh không phải Vương gia, anh là một người đàn ông đói khát.”

“Anh là đồ đàn ông giảo hoạt hư hỏng. . .” Rất nhanh, trong miệng cô bật ra không còn là ngôn ngữ kháng nghị, mà là rên rỉ mất hồn, bởi vì anh đã thực ác liệt cúi đầu, há mồm ngậm một bên nụ hoa nhỏ run rẩy trước ngực cô.

“A. . . . . .” Lại một lần nữa, hai người lâm vào trong hoan ái nam nữ tuyệt vời. . . .

Thật lâu sau, Lan Tĩnh mới mở miệng “Đại a đầu.”

“Huh?”

“Anh nghĩ, anh hẳn là muốn kết hôn với em.”

“Thật vậy chăng? Vì sao?” Cô nồng đậm buồn ngủ trở mình. Cả người đã có một nửa ở ngoài giường, mắt thấy sẽ rơi xuống.

“Bởi vì chúng ta xảy ra quan hệ, về sau sẽ không ai muốn em.” Anh vừa bày tỏ, vừa ôm cô trở lại bên cạnh mình. Cảm thấy như vậy còn chưa tốt lại đem cô chuyển qua trước ngực, đem đầu nhỏ của cô đặt lên trên, lúc ấy mới vừa lòng vươn hai tay ôm lấy cô.

“Uh! Bất quá anh không có tiền cũng không có công việc, về sau phải làm sao nuôi em cùng cục cưng?” Lại mở miệng ngáp một cái thật to. Cô tìm vị trí nằm thoải mái một chút, sau đó liền ngủ thiếp đi. Tiền sao? Công việc sao? Nuôi thê tử cùng cục cưng sao? Anh nên làm như thế nào? Trong lúc Nghênh Xuân ngủ ngon mộng ngọt thì đã có một người đàn ông bởi vì lời nói của cô mà một đêm không chợp mắt.

(H VĂN) VƯƠNG GIA GIÁ LÂM ~ TỨ NGUYỆT♡Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ