Chap 29:

143 16 5
                                    

Buổi sáng như bao ngày, anh nằm trên giường vẫn còn ngáy ngủ, chắc hẳn vì hôm qua mà bây giờ anh mệt lừ, ngủ thì ngủ nhưng tay vẫn không buông Nagisa. Người anh đè lên thân hình bé nhỏ.

-Này...người anh quá đấy!!

Không tiếng trả lời, chỉ có tiếng thở nhỏ nhẹ của anh đang nằm say giấc. Nagisa bực mình cắn mạnh vào tay anh một cái thật manh, anh điếng người giật mình tỉnh dậy, ngơ ngàng không biết chuyện gì đang xảy ra. Lúc này, cô nhân cơ hội lăn xuống giường rồi đứng lên, nhìn trừng trừng anh rồi không nói gì hết.

-Dạo này tính em hơi bị khó chịu đấy Nagisa...

Anh mếu máo ngồi dậy xoa xoa bàn tay bị cắn bầm tím của mình. Anh nhớ lại những khung cảnh đẹp đẽ lãng mạn trước đây của hai người, thật vui biết bao nhiêu, Nagisa dịu dàng như thiên thần, dễ đỏ mặt khi được ôm vào lòng, một cô gái ở tuổi thanh xuân đầy năng động, dễ thương lúc nào cũng rụt rè, cười ngượng, xấu hổ khi ở bên anh... nhưng hiện giờ lại trở thành bà chằn, hung dữ hết phần thiên hạ, hay có phải là Nagisa giả!? Anh bắt đầu hoang man...

Khoan đã!!! Anh suy nghĩ nãy giờ mới ra được 1 ý chuẩn xác, có thai nên mới khó chịu như bà hoàng đến vậy! Anh ngẫm nghĩ nếu mình trong hoàn cảnh của người ta thì sao... Một cô gái trong sáng hiền lành bước vào nhà người lạ, bị người ta hấp đến nỗi có thai mà chẳng phải vợ chồng... Hmmm... Nagisa tội nghiệp thật, vậy mà mình không hiểu được tâm trạng em ấy, hay khoảng thời gian này mình sẽ bù đắp cho Nagisa!?

-Anh lầm bầm gì mà ghê vậy!? Tính dở trò biến thái gì nữa à!?

-Chỉ là công việc thôi mà!

-Công việc biến thái!?

Nụ cười ngượng cho qua chuyện khiến cho qua chuyện của Karma khiến cô có phần thêm nghi ngờ, khó chịu khi nhìn thấy nó nhưng trong thân tâm đang gào hét tới cỡ nào. "QUÁ ĐÁNG" chính là hai từ anh muốn hét lên lúc này nhưng... hít hà, chịu đựng đi Karma, mình làm được mà, mình sẽ làm Nagisa dễ thương hiền lành trở lại, cố lên... hít vào rồi thở ra...

-Anh kinh dị quá đấy, Karma!! Có bị sao không vậy!?

-Haha... anh có sao đâu, nào chúng ta thay đồ rồi xuống ăn nào!!!

-Này... rõ là anh không bình thường mà, có bệnh gì không đấy!?

-Anh có bị gì đâu, anh vẫn bình thường mà, em nhìn đi...

Nagisa tỏ vẻ nghi ngờ, nhìn chằm chằm vào anh rồi quay bắn đi, không thèm nói chuyện nữa... Gì kì vậy, anh đã cố hết sức tỏ ra thân hiện lại bị Nagisa đâm hàng trăm cây kim vào trái tim mỏng manh của anh, Karma vẫn ngồi thắc mắc, anh ước gì trước đó hành xử dịu dàng hơn thì mọi chuyện không trở nên như vậy. Anh thở dài rồi bắt đầu ngồi dậy thay đồ và bước xuống phòng ăn.

Anh quên mất hôm nay phải đi nộp hồ sơ cho Sakura nhập học vào trường, nên phần ăn anh cũng có vẻ gấp gáp.

-Mà ngài Akabane này, tại sao ngài lại lấy họ của ngài cho Sakura nhập học vầy!?

Yukiko nhìn anh với ánh mắt thắc mắc, Karma nhún vai đáp lại:

-Bình thường thì tôi sẽ không lấy họ bừa bãi, tôi cũng suy nghĩ rất nhiều và quyết định như thế... Nếu đi học trường dân thì phải cần họ nhưng chỉ cần quăng cọc tiền vào thì học được ngay.

[Karma x Nagisa] KARMA, ANH CHÍNH LÀ ÂN NHÂN CỦA EM.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ