Chương 28 : Devil

1K 59 9
                                    

Lucy từ từ mở mắt, một không gian lạnh lẽo chỉ độc nhất một màu trắng hiện ra, trong không khí vẫn còn hoà lẫn mùi thuốc khử trùng.

Theo phản xạ, Lucy mệt mỏi đưa mắt dò xét xung quanh.

Đây... là thiên đường ư? Tại sao tất cả đều mang duy nhất một màu trắng? Không lẽ thiên đường chỉ toàn màu trắng sao? Nhưng tại sao ở thiên đường lại có những thứ giống dụng cụ y tế thế này?

Một loạt những câu hỏi kỳ quặc bắt đầu xuất hiện trong đầu Lucy, kèm theo những dấu chấm hỏi mỗi lúc một lớn. Cô đưa tay ôm lấy đầu, nhưng đây là chỗ quái quỉ gì thế này.

Hình như... đây là phòng y tế của trường thì phải.

Vì cách đây chưa đầy một tiếng, Lucy đã phải nằm nghỉ ở đây trước ánh mắt như sắp giết người đến nơi của Natsu dành cho mình.

Lucy  khó chịu trở mình, đột ngột cả thân người cảm thấy vô cùng đau nhức, cô mím môi, nhắm mắt lại và cố gắng sắp xếp từng chuỗi sự việc trong ngày thành một cuốn phim ngắn đang được chiếu chậm trong tiềm thức.

Chỉ vừa mới đi học lại mà đã xảy ra quá nhiều chuyện, thật sự Lucy đang dần cảm thấy mệt mỏi... nhưng nếu cô thật sự bỏ cuộc dễ dàng như thế này, thì coi như mọi nỗ lực để ngăn chặn Natsu bước chân vào cái thế giới mafia đầy cạm bẫy ấy hoàn toàn bốc hơi vào không khí.

Hít một hơi thật sâu, Lucy cố gắng định thần lại.

Đôi mắt đẹp ẩn sau hàng mi cong vút một lần nữa lại được hé mở, nhưng lần này một khuôn mặt quen thuộc lại lập tức lọt vào tầm nhìn của Lucy.

... là Natsu.

Natsu ngồi bên cạnh giường, đôi mắt màu hổ phách từ gương mặt kia cũng đang nhìn Lucy , chiếc khuyên tai bạc hình đầu lâu ẩn sau mái tóc màu hoa anh đào đang phản chiếu thứ ánh sáng vốn có của mặt trời, tạo nên những tia sáng lấp lánh trong không trung.

Vô thức, Lucy lập tức bật người dậy, nhưng cảm giác đau đớn tột cùng nơi vết thương kia đang hiện hữu khiến cô đưa tay ôm chặt lấy một bên vai.

Tại sao mỗi khi bắt gặp ánh mắt ấy, Lucy lại cảm thấy vô cùng bối rối?

Lucy cúi gầm mặt, cố gắng không để cho bất kì một giọt nước mắt nào rơi nữa, phải cho Natsu thấy được rằng mình có thể chịu đựng được.

Lúc này, Lucy chỉ cảm nhận được rõ rệt sự đau đớn đang mỗi lúc một đau nơi vết thương đang vô cùng nhức nhối, hoàn toàn cho cảm giác hạnh phúc khi nhìn thấy Natsu chìm vào tận sâu đáy lòng.

...

- "Em vẫn cảm thấy đau à?" – Không biết từ lúc nào, Natsu đã đứng trước mặt Lucy, nhíu mày nhìn hành động theo bàn tay đang ghì chặt lấy bên vai trái, cả thân người nhỏ bé run lên cố gắng chịu đựng.

Tại sao Lucyđã được tiêm thuốc giảm đau nhưng lại biểu hiện hành động quen thuộc mỗi khi vết thương trở nên đau đớn?

Trước câu hỏi nghi hoặc của Natsu, Lucy mím môi, buông thõng tay, cố gắng ra vẻ như không có chuyện gì, lắc lắc đầu liên tục, sau đó lại ngước mặt lên nhìn anh cười trừ.

[Nalu/Ver] Bắt Được Rồi, Vợ Ngốc !Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ