18. Tình Cờ Gặp Gỡ
Thời gian cũng thấm thoát trôi qua, thu qua rồi đông đến. Cũng đã được hơn một trăm năm rồi. Từ lúc Sehun nhận Jungkook làm đệ tử của mình. Y dạy cho cậu mọi thứ, từ võ thuật cho đến pháp thuật
Còn có LuHan lúc nào cũng giúp đỡ cậu, Jungkook ngày càng lớn lên. Dung nhan ngày lại càng đẹp ra thêm, sắp đến là cậu sẽ bước sang cái tuổi thứ mười chín. Tức là cậu ra đời đã tròn mười chín vạn năm rồi
Sehun nhân cơ hội đó, mang cậu cùng LuHan đến nhân gian dạo chơi. Xem như là mừng sinh thần tuổi mới cho cậu
Jeon Jungkook đã lâu không quay về lại nhân gian. Liền thích thú kéo LuHan đi khắp nơi, để cho Sehun lẽo đẽo theo sau làm vệ sĩ cho người. Y chán nản ngáp ngắn ngáp dài nhìn hai đứa trẻ đang mải mê với đống đồ ăn của mình. Một chút đề phòng cũng không có nữa...
Oh Sehun chỉ sợ rằng, Jungkook sẽ bị người của Jimin cùng NamJoon bắt về thôi! Suốt cả trăm năm nay, y đã nghe ngóng tin tức. Biết rằng Jimin đang nổi điên. Bắt tất cả phải bắt Jungkook trở về địa giới để nhảy xuống Âm Ngục
Liền tạo kết giới, bảo vệ Jungkook cùng LuHan trong rừng Đào suốt một trăm năm nay. Bây giờ y mang cậu đến nhân gian dạo chơi. Trong lòng liền cùng LuHan lo lắng gần chết
*phạch...phạch*
Tiếng động của y phục vang lên, Sehun liền rời khỏi suy nghĩ của mình. Liền thấy Jungkook và LuHan đang chiến đấu với một đám người lạ mặt. Y liền vào trận với hai người
*keng*
"Ngươi là ai?" - Jungkook một tay cầm cây quạt Sehun đã trao, đỡ đòn của một tên trong đó. Liền lạnh giọng hỏi, sát khí vây quanh người cậu
"Vương chỉ ra lệnh cho bắt người về, không nói cho người biết tên!" - Tên lính vừa bị cậu hất ra trả lời
"Thế thì biến!" - LuHan một tay cầm bảo kiếm đâm xuyên qua người tên lính
Máu tanh bắn lên mặt cùng trang phục của LuHan và cậu. Jungkook đưa tay quệt đi những giọt máu dính trên mặt mình. Đưa vào miệng nếm thử
Đôi mắt kinh ngạc mở to, cậu nhẹ nhàng đáp xuống đất. Khẽ thở ra, cũng hên chỗ cậu và LuHan lựa chọn là nơi vắng người. Nếu không thì nãy giờ người ta tưởng ba người bị khùng luôn ấy chứ
Cất cây quạt lại vào túi áo Jungkook thở dài tiếc rẻ cái hamburger mình vừa mới mua xong. Mắt liền rưng rưng ủy khuất
"Jungkook? Em là Jungkook sao?"
Giọng nói mềm mại của một nữ nhân vang lên. Cậu và LuHan ngẩng đầu lên, nữ nhân vận một chiếc đầm trắng nhẹ nhàng. Đôi mắt màu vàng nhàn nhạt nhìn vào Jungkook. Mang theo một sự nhớ nhung khó tả, trên tay nữ nhân còn có một ký ấn hình một con rắn uốn éo đầy đẹp đẽ
"Hyomin tỷ tỷ!" - Jungkook thích thú reo lên rồi chạy đến ôm nữ nhân
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Mời mọi người! Thật xin lỗi, lúc nãy tôi nghĩ là Jungkook nên mới kêu người kiểm tra xem thử! Không biết là có thượng thần ở đây, tôi thất lễ rồi!"
BẠN ĐANG ĐỌC
🐰《Allkook》Lời Nguyền Rủa ✔
Fanfic||Hận thù chỉ làm chúng ta mờ mắt thêm thôi, đã quá trễ để thay đổi rồi|| ||26/09/2019|16/12/2019|| ||Đề nghị không reup hay chuyển ver dưới mọi hình thức|| -by jeon sumi