2.

816 98 24
                                    





Seunghoon xoay người ôm người kia đặt xuống giường, nhắm mắt lấy chăn cuộn người kia thành một cuộn kimbap đúng nghĩa. Có điều, cuộn kimbap này hơi bị xinh đẹp và có chút ngon mắt hơn. Cơ mà hắn đang nghĩ đi đâu vậy, chắc là do thiếu tỉnh táo rồi, chắc chắn là như vậy!


Lơ mơ bước xuống giường đi thẳng vào nhà vệ sinh, tuy là bây giờ còn sớm thật nhưng mà hắn nào có ngủ nổi nữa. Tự dưng nhà mình có người lạ đột nhập vào đã vậy còn an ổn ngủ trên người hắn, nghĩ xem có ai mà ngủ lại được không cơ chứ! Thong thả bước ra khỏi nhà vệ sinh với độc nhất một chiếc khăn tắm quấn ngang hông, Seunghoon đưa tay gạt đi mấy giọt nước còn đọng lại trên mặt rồi bất chợt phát hiện người trên giường đã tỉnh giấc từ lúc nào, đôi mắt to tròn mở ra nhìn chằm chằm vào hắn, quét một lượt từ trên xuống dưới rồi hai má tự nhiên lại đỏ lên, một giây sau đó liền chui vào chăn trốn tránh.


Seunghoon nhíu mày khó hiểu kiểm tra lại bản thân mình, chết rồi, hắn quên mất trong nhà có người nên đã ăn mặc có hơi mát mẻ. Thân thể giữ gìn hai mươi mấy năm trời trong một phút bị người khác nhìn thấy không sót lại một thứ gì, vội vội vàng vàng trở ngược lại vào nhà vệ sinh khoác lên người chiếc áo choàng dày cộm thắt dây cực kì cẩn thận rồi mới lần nữa bước ra, trong tay còn cầm thêm một chiếc áo choàng khác.


"Cậu là ai?", Seunghoon nhẹ giọng hướng cuộn kimbap trên giường hỏi một câu, chủ yếu là vẫn không nỡ dọa người kia sợ.


Người trong chăn nghe thấy tiếng hắn hỏi mới xấu hổ chui từ trong chăn ra, tuy nhiên mắt vẫn nhất quyết nhắm chặt giống như sợ mình lần nữa nhìn thấy thứ không nên thấy. Cái đầu nhỏ bắt đầu hoạt động, người kia nghĩ mình nên ngồi ngay ngắn đàng hoàng để trả lời câu hỏi thì tốt hơn, nằm một cục như vậy thì thất lễ quá, mama mà biết chắc sẽ đánh đến sưng mông mất. Khẽ cựa quậy xoay người thì mới biết mình bị người ta cuộn chặt trong chăn, tay chân không hoạt động được đã tê hết cả lên bây giờ chỉ còn cách nhờ người ta giúp đỡ thôi. Đôi mắt tròn tròn ướt nước, đồng tử màu đen khẽ lay động, âm thanh trong trẻo phát ra từ cổ họng cầu xin một sự giúp đỡ.


"Giúp ~, không thể ngồi dậy được."


Seunghoon đứng ngốc ở trước nhà vệ sinh một hồi lâu mới ý thức được câu nói thì sự khó chịu đã dâng tràn trong mắt người kia, có lẽ khi nãy hắn đã vô ý cuộn chăn chặt quá mức cần thiết rồi sao? Nhanh chóng tiến về phía giường, nới lỏng chiếc chăn để người kia dễ dàng chui ra, Seunghoon xoay mặt đi chỗ khác đem chiếc áo choàng lúc nãy ra ý bảo người kia nên mặc nó vào.


Người kia thò hai tay mảnh khảnh đón lấy áo choàng tắm mà hắn đưa, đây hình như là trang phục của người Trái Đất thì phải ha, mềm quá đi! Thích thú choàng áo lên người, bắt chước người ta cột dây lại nhưng mà cảm thấy mình có cột chặt thế nào nó cũng không kín đáo, hình như đã mặc sai cách thì phải, "Cái này mặc thế nào mới đúng?"


Seunghoon đứng xoay mặt đến nổi sắp trẹo cả cổ thì nghe thấy câu hỏi làm hắn suýt ngã ngửa. Trời ơi, cuộc đời hắn dường như chưa làm điều gì sai trái tại sao buộc hắn lại phải lãnh hậu quả khó nhằng như thế này! Hắn thở dài, giật lấy chiếc áo choàng nhắm mắt hướng dẫn người kia mặc đàng hoàng rồi mới cẩn thận cột dây lại. Người kia đến bây giờ mới chịu nở một nụ cười, thanh âm mang theo chút vui vẻ chào hỏi hắn.


Heart | HoonwooNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ