Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi cánh môi còn vương mùi sữa tươi của Jinwoo nhanh chóng bị cuốn lấy, tiếp theo đó hơi thở quen thuộc của Seunghoon đã hoàn toàn bao bọc lấy cơ thể anh. Hai tay anh bị ép buộc vòng qua cổ hắn, thân thể bị cảm giác này kích thích đến tê dại một chút hành động phản kháng cũng không thấy đâu.Jinwoo cố gắng thả lỏng thân thể, khuôn miệng nhỏ nhắn mở ra đón nhận đầu lưỡi linh hoạt của hắn trườn vào bên trong. Seunghoon giống như được cổ vũ, càng lúc càng tiến sâu vào miệng anh, đầu lưỡi đảo một vòng trong khoang miệng, tỉ mỉ âu yếm từng ngóc ngách thơm tho ở bên trong.
Jinwoo sau một hồi bị hôn đến khó thở, mấy đầu ngón tay bám trên vai hắn siết đến trắng bệch rốt cuộc cũng khiến người kia buông mình ra. Hiện tại, trên người Seunghoon chỉ còn lại chiếc áo sơmi không cài khuy áo, lồng ngực màu lúa mạch lộ ra ngoài, từng thớ cơ săn chắc đập vào mắt khiến Jinwoo không tự chủ lại suy nghĩ đến mấy chuyện không đứng đắn. Tuy là anh biết rõ chuyện này sớm muộn gì cũng xảy ra nhưng vẫn không tránh khỏi cảm giác xấu hổ khi kịp nhớ đến những thứ mà Seungyoon kể hôm trước.
"Xấu hổ? Đang nghĩ tới cái gì mà mặt đỏ đến như vậy?"
"Hoony, chúng ta có phải sắp...?", Jinwoo nhìn thẳng vào hắn, câu hỏi vì ngượng ngùng nên mãi chẳng thể nào hoàn thành được.
"Jinwoo có tin tôi không?", Seunghoon hôn lên trán anh, cố gắng trấn tĩnh bản thân không được làm càn trước khi anh trả xong câu hỏi này. Nhưng cho dù đã cố kiềm chế rất nhiều lần, hắn vẫn không thể nào cưỡng lại được vẻ quyến rũ mỏng manh của Kim Jinwoo. Hắn đương nhiên không muốn làm tổn thương anh nhưng thực sự càng nhìn lại càng muốn yêu thương anh ấy, muốn bắt nạt anh ấy nhiều một chút, muốn làm anh ấy thoải mái đến khóc nấc lên mới thôi.
"Tin-"
Dường như chỉ có đủ kiên nhẫn để nghe đến đây, Seunghoon vội vàng nhấn anh vào một nụ hôn khác. Bàn tay thô ráp mở từng khuy áo, dễ dàng phá hỏng chiếc quần bó trên người anh, mà thứ này ngày mai đương nhiên cũng không mặc lại được.
"Hoony đừng cắn..."
Jinwoo bất giác kêu lên khi cái hôn của hắn rơi xuống viền cổ thanh mãnh, từng dấu vết chủ quyền nhanh chóng hình thành trên làn da mềm mại. Hai chân anh vô lực mở rộng, phía trên hoàn hảo phơi bày không sót một chỗ, phía dưới cũng có chỗ ướt át không che đậy nổi.
"Ngoan, để tôi đánh dấu."
Seunghoon nhẹ giọng trấn an, sau đó tiếp tục dán môi lên cần cổ trắng mịn, cắn xuống để lại một vết tích của chính hắn. Bên dưới tay hắn nhanh chóng tìm đến vị trí mê người phía sau, cắm một ngón tay vào, chậm lại mở rộng.
"A."
Bị xâm nhập bất ngờ, Jinwoo bất mãn rên lên một tiếng, da mặt anh vốn rất mỏng nay lại bị chính âm thanh của mình làm cho xấu hổ, khuôn mặt bỗng chốc càng thêm phần đỏ rực. Seunghoon trượt hơi thở qua lồng ngực trắng mịn, vùi đầu vào nơi mềm mại nhất cẩn thận liếm lên, sau đó cảm thấy không đủ hắn còn mạnh bạo hút vào để cánh hoa nhỏ nhắn xinh đẹp ấy chậm rãi tan trong miệng mình.