[Chap 16]

2.6K 190 21
                                    

Chap này dành cho những ai mê phim hành động nhé! 😁😁😁

___________________

Đợi súng, dao, mả tấu và bom đã được lấy ra sẵn trên tay, Nam Joon hô lớn "Được rồi! Jennie! Taehyung! Yoongi! HoSoek! Jimin!"

"!"

"XÔNG LÊN!!!"

Hai bên xông thẳng về phía nhau, đương nhiên phần lớn bên kia sẽ chết trước vì đơn giản là bọn chúng không thể né được đường đạn chuẩn từng mi li mét của Taehyung và Jennie. Dùng cơ thể nhỏ nhắn của mình, Yoongi chạy lấy đà bay phắc lên đạp từ phía sau gáy cổ một số tên khiến bọn chúng gãy cổ mà chết. Nam Joon và HoSoek là hai thằng bạn luôn hiểu ý nhau trong mọi tình huống, HoSoek vừa gạt chân một tên ngã xuống Nam Joon nhanh chóng đạp đá tảng cho tên ấy đập đầu vào đá, Nam Joon nhảy lên vai kẹp chặt cổ tên mập thì HoSoek như một cơn gió bay đến dùng hết sức lực đấm liên hồi vào bụng hắn làm hắn phải ói máu. Còn Jimin, một diễn viên đóng phim hành động như cậu đã được huấn luyện quá rành với những cảnh như thế này, hai tay cầm dao, cậu sử dụng cơ bắp và trí tuệ vận dụng vào tình thế, cơ thể căng cứng cơ săn chắc giúp cậu có lợi thế hơn đối với những kẻ chân yếu tay mềm của phe kia, trong chớp mắt cậu đã cắt cổ và đâm chết một lượng lớn thổ phỉ liều mạng xông đến cậu.

Lũ thổ phỉ bản chất đã ngu si, dù kích thước cơ thể chúng to lớn và dữ tợn thế nào thì khi đối mặt với những con người chất xám tràn bờ đê như họ thì chúng cũng không thể tránh khỏi việc đổ máu chịu thua dưới chân họ. Tuy đã sử dụng gần hơn phân nửa thổ quân để liều mạng giết chết họ nhưng 10 xông lên chưa chạm được đến sợi lông chân của họ thì 7 đã chết. Bọn chúng không biết cách sử dụng chiến thuật mà chỉ lần lượt cho phe mình cầm búa và giáo nhọn hú hét bay đến mà cứ khẳng định sẽ chiến thắng.

Jennie nhắm bắn liên tiếp, bách phát thì bách trúng, lo mãi tập trung mà cả cô cũng không hay rằng có kẻ đã lén lút trộm khẩu súng đã lên đạn sẵn mà cô để lộ liễu bên hông balô của mình.

- JIN HYUNG! JISOO NOONA! - Jimin bỗng nhìn ra phía xa xa đâu đó có hai bóng người quen thuộc, cậu gọi lớn.

- Hay quá! Có quân tiếp viện rồi! - Yoongi nghe thế thì trong lòng cảm thấy mừng lắm, nhưng tay chân cậu vẫn đang hoạt động song song với lũ thổ phỉ đần độn.

- THẰNG KHỐN JUNGKOOK! KHÔNG BIẾT BÂY GIỜ NÓ ĐANG Ở ĐÂU HAY LÀ TRỐN MẸ LUÔN RỒI! - Taehyung bực bội, tay sẵn tiện bùm luôn mấy phát vào đầu cái xác mới xử dưới chân trút giận.

- NÓ Ở ĐÂU THÌ KỆ MẸ NÓ LUÔN ĐI! LÁT TÍNH NÓ SAU! - HoSoek cũng nói.

- Jin! Anh nhìn kìa! - Jisoo huých vai Jin.
- Thấy chưa? Tôi nói có sai đâu? - Jin cười đắc ý.
- Đây! Cầm lấy! Cẩn thận coi chừng mất, dụng cụ kiếm cơm của tôi đó! - Jisoo nhét mấy cây dao mổ như đao trảm của mình vào tay Jin và chạy về phía trước.

Cũng từ đâu đó, Jungkook tay cầm khúc gỗ bự tổ mẹ đập một phát cái "BỐP!"  lên đỉnh hộp sọ thằng thủ lĩnh làm não nó nức rõ, máu chảy bê bết, cậu còn tốt bụng free cho nó một câu "Lên đường bình an"

[BangTanPink] 3O Ngày Trong Rừng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ