(14)

1.8K 151 9
                                    

Sau khi thưởng thức kem xong xuôi thì trời cũng đã ngả bóng, Chaeyoung sắp xếp lại đồ chuẩn bị cắp mông ra về.

"Để tớ đưa cậu về" Jungkook đứng dậy, sốt sắng xách hộ túi cho Chaeyoung.

Nếu Jungkook đi theo hẳn là lộ hết chuyện mất, cô nhanh nhẹn xua tay từ chối:

"Không không cần đâu, bến xe bus ở ngay gần đây mà"

Nếu cô đã không muốn thì Jungkook cũng không miễn cưỡng ép buộc nữa. Chaeyoung lén lút thở phào, lòng nhẹ nhõm hẳn. Nhưng có vẻ ông trời luôn thích thử thách cô thì phải. Ngay cái lúc Chaeyoung làm một đường vén tóc qua mang tai, nở nụ cười khả ái, e lệ chào tạm biệt Jungkook, đồng thời một chân bước ra sau vô tình dẫm phải vỏ chuối của một ông già đi qua tiện tay vứt xuống. Xong phim!

Hiện trường để lại chính là một thân hình mình hạc sương mai nằm đo đường sau cú ngã chỏng vó. Chaeyoung nhăn mặt xoa cái mông đáng thương, may mà nay cô mặc váy dài chứ không chọn váy ngắn, nếu không thật chẳng dám nghĩ tới nữa. Nếu ở đây mà có cái cống nào mở nắp chắc chắn cô sẽ không ngần ngại nhảy xuống. Chaeyoung vẫn chưa kịp nghĩ xong thì Jungkook sau một màn trợn mắt há mồm nhìn cú nhào lộn vi diệu thất thủ của cô cũng đã tỉnh táo chạy tới đỡ người dậy. 

"Cậu không sao chứ?"

Cheyoung nhíu mắt, trợn mắt nhìn Jungkook đang hoảng hốt vẫy tay. Sao có nhiều Jungkook quá vậy? 1,2, à không lại 4,5 cái khuôn mặt Jungkook chập chờn hiện ra. Não cô có vấn đề rồi ư? Sẽ không phải là xuất huyết não vì một trái chuối chứ?

Jungkook từ từ đỡ Chaeyoung lên ghế ngồi, ngón tay mát lạnh chậm rãi day trán cho cô. Thật dễ chịu. Cô rên nhẹ, mắt dim dim, cơn buồn ngủ ập tới. Cơn đau nhức khắp người vẫn chưa có dấu hiệu thuyên giảm, Chaeyoung mơ hồ thấy lâng lâng cho đến khi cảm nhận được sự ấm áp. Giật mình mở mắt, nhìn ra xung quanh thấy mọi thứ đều di chuyển, còn cảm giác êm ái này là từ....tấm lưng của cậu. Jeon Jungkook đang cõng cô! Học trưởng đại nhân cõng Park Chaeyoung!

Cậu ta định đưa cô đi đâu? không thể được! Cô dãy dụa, đòi xuống. Jungkook vẫn không để ý, giọng trầm khàn lạnh lùng nhắc nhở:

"Cậu ở yên đấy! Tớ chỉ đưa cậu ra bến xe thôi"

Nhận thấy được sự cương quyết trong lời nói của cậu, Chaeyoung rốt cục cũng chịu thỏa hiệp, ngoan ngoãn nằm im trên lưng cậu. Cảm giác này....cũng không tệ. Êm ái, ấm áp, an toàn. Miếng mỡ ngon lành trước mặt mà không động thủ quá hơi phí. Tự tin dâng trào, cô nuốt nước bọt, vòng tay qua cổ cậu ôm chặt, tham lam hít hà mùi hương chỉ riêng Jungkook mới có. Jungkook đi rất chậm, cảnh nam cõng nữ dưới hoàng hôn thật lãng mạn, đây chẳng phải là điều cô luôn khao khát hay sao. 

Vài sợi tóc đen nhánh khẽ cọ vào đầu mũi Chaeyoung làm cô càng hưng phấn mà vùi đầu mình vào nghịch ngợm trêu đùa. Chaeyoung nào biết được khuôn mặt của Jungkook hiện giờ sắp sửa thành mặt trời thứ hai, từng cử động "không hề nhỏ" của cô khiến cậu không khỏi than nhẹ, cố kìm nén ngọn lửa cháy râm ran trong lòng. Cô vẫn vô tư cười sung sướng trên lưng ai đó, áp tai nghe ngóng tiếng tim đập thình thịch của cậu. Thân thể kề sát nhau như vậy có phải con đường dẫn lối trái tim hai người cũng đang hướng về nhau? Liệu con tim hai người có không hẹn mà cùng một nhịp đập?

kookrosé | bẻ thẳng thành congNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ