(13)

1.7K 161 18
                                    

Chiếc giường lạnh lẽo, trắng toát như muốn nuốt trọn thân hình nhỏ bé, xinh đẹp. Chaeyoung cựa mình, lật đật trở dậy, buông thõng đôi chân trắng sứ xuống mặt sàn, đôi mắt long lanh dán chặt vào khoảng không vô định. Chaeyoung thật sự cảm thấy không khỏi buồn chán. Chỉ vì mỗi vết thương không đáng ngại ở đầu gối mà anh Sehun cứ khăng khăng bắt cô nằm nghỉ trong phòng y tế, còn bản thân lại chạy đi đâu mất.

Chaeyoung nghiêng người về phía cửa sổ, lười biếng đảo mắt nhìn về sân bóng phía xa. Sau trận đấu vừa rồi mọi người đều đã dời đi, giờ đây sân bóng lại trở về dáng vẻ thanh tịnh vốn có của nó. Mặt trời đã lên cao, khung cảnh xung quanh nhuốm màu vạt nắng giòn. Dưới cái nắng gắt gao, bóng lưng chàng trai đổ dài trên mặt đất. Là Jungkook.

Cô nuốt khan, đồng tử co dãn, chuyên chú nhìn từng động tác nhỏ nhặt của cậu. Jungkook chậm rãi cúi người nhặt từng vỏ chai còn sót lại trên khán đài. Giọt nắng vương trên đôi má đã ửng hồng, từng giọt mồ hôi lấp lánh vương trên vầng trán dần dần chảy dọc xương quai hàm cương ngạnh. Cậu có chút khó nhọc khi cúi xuống, một tay quệt ngang trán rồi lại đấm bóp nhẹ nhàng vào cánh tay có vẻ bị thương lúc nãy.

Chaeyoung cứ thế ngây ngốc nhìn, hô hấp dần khó nhọc. Đẹp quá, cảnh đã đẹp mà người còn đẹp hơn. Hình như cảm nhận được cái nhìn trộm đường hoàng từ ai đó, Jungkook ngẩng đầu, nheo mắt nhìn về phía cô. Chaeyoung giật nảy mình, luống cuống kéo rèm lại, xoa ngực điều chỉnh hô hấp.

Cô ôm gối, chống cằm suy tư nghĩ ngợi. Thứ tình cảm này càng ngày càng lớn dần lên dù cho cô có vất vả chôn chặt nó thế nào. Cô muốn được tận hưởng sự ấm áp, dịu dàng của Jungkook, cô không muốn cậu lạnh lùng, giữ khoảng cách với cô. Đúng, cô tham lam, cô mưu mô nhưng chỉ là vì muốn Jungkook để ý tới thì có gì sai. Chả có gì sai cả, dẫu có sai thì cũng là sai từ lúc Chaeyoung đặt một chỗ cho cậu trong tim. 

Nếu như làm Chae Joon mãi mà cậu vẫn vờ như không quan tâm, vậy thì cô sẽ trở lại làm một Chaeyoung từ từ chiếm trọn trái tim cậu. Giờ kế hoạch gì đó cô cũng không thèm quan tâm nữa. Chaeyoung chỉ muốn sống thật với những rung động đầu đời của bản thân. Anh Chanyeol mà biết em gái lại đi yêu kẻ thù của mình chắc hẳn sẽ không ngần ngại mà cạo lông đầu cô mất. Mặc kệ đi! 

Chaeyoung gắt gao cương quyết với lòng, vẻ mặt hừng hực khí thế. Dù một lần nữa lại ích kỉ, lại lừa dối cậu nhưng Chaeyoung đã quyết định rồi. 

"Xin lỗi cậu Jungkook, cho phép tớ ích kỉ một lần nữa thôi"

Chỉ mong bước đi mạo hiểm lần này của cô là đúng.

 Chaeyoung ôm đầu, hình như có chuyện quan trọng gì đó mà cô vắt óc mãi vẫn không nghĩ ra. Đôi mày xinh đẹp trau lại, trầm ngâm nửa ngày, Chaeyoung bật lên một tiếng "a". 

Chiều nay chẳng phải Jungkook hẹn gặp Chaeyoung sao. Sao chuyện quan trọng thế này mà cô lại quên mất được chứ. Đôi mắt lấp lánh sáng ngời hạnh phúc, vội nhảy bổ xuống đất, cuống cuồng tìm giày. Nên làm gì đây? chuẩn bị gì bây giờ?

---------------------------------

Chaeyoung ngồi thấp thỏm trên ghế trong khu vườn của nhà trẻ, mắt nhìn liếc xuống đồng hồ đeo trên cổ tay. Oa cô đến sớm hẳn 10', tin nổi không, một đứa dành cả tuổi thanh xuân để đi học trễ lại không câu giờ khi đi hẹn với trai. 

kookrosé | bẻ thẳng thành congNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ