Chap 15: Anh có thể yêu em lần nữa ?

118 6 1
                                    

Ngô Thế Huân nháy mắt ra hiệu cho thư kí Lâm tạm lánh mặt, sau đó nghiêm mặt nhìn Bạch Hiền thở dài nói: " Đó là món đồ duy nhất mà mẹ cậu ấy để lại, từ ngày phu nhân Phác mất, Xán Liệt dường như mất đi hoàn toàn chỗ dựa, quyển sách đó cậu ấy xem như báu vật, lúc nào cũng mang theo bên người....".

" Mẹ anh ấy mất sao ? " 

Thế Huân gật đầu nói tiếp: " Vài tháng sau đến lượt ba cậu ấy cũng đột ngột ra đi, Bạch Hiền à, Xán Liệt đáng thương hơn là đáng trách, ngày cậu ấy bỏ đi cũng là một ngày sống trong địa ngục, cậu ấy về Mỹ để nhìn mặt ba mình lần cuối, dự định sẽ trở lại đã bị hủy bỏ khi người mẹ kế bắt đầu dã tâm âm mưu chiếm hết tài sản, cậu ấy chưa đầy 20 tuổi đã phải một mình gánh nặng trách nhiệm trên vai điều hành toàn bộ tập đoàn CB vừa phải chống lại mụ đàn bà độc ác kia để bảo vệ những gì thuộc về ba mẹ....".

" Tại sao....tại sao anh ấy không nói....? " Bạch Hiền shock đến mức không thể khóc được nữa, vậy những năm qua cậu đã trách lầm anh rồi sao.

" Cậu ấy từ đầu đến cuối luôn ở xa quan sát em, đã nhiều lần anh muốn nói lí do cho em nhưng đều bị cậu ấy cản lại." Thế Huân thở dài.

" Sao anh ấy cứ một mình chịu đựng...."

" Bạch Hiền à, Xán Liệt yêu em rất nhiều, 6 năm qua cậu ấy chỉ biết công việc và theo dõi mọi hoạt động của em. Xán Liệt chính là vì thà để em ghét bỏ, hận cậu ấy ra sao cũng được nhưng tuyệt nhiên không muốn nhận lấy sự thương hại.".

" Thương hại ? Đó là lí do anh ấy chấp nhận tất cả sự ghẻ lạnh của em mà nhất quyết không chịu nói ra sao ? Thật ngốc." Bạch Hiền cậu bây giờ đã biết hết, hiểu rõ mọi chuyện, bản thân cậu biết rõ mình yêu anh đến mức nào, tất cả chắc chắn không phải xuất phát từ lòng thương hại.

Tiếng mở cửa phòng cấp cứu phá vỡ bầu không khí ảm đạm, Bạch Hiền giật mình chạy lại cầm tay bác sĩ : " Xán Liệt, anh ấy sao rồi ? ".

" Cậu bình tĩnh đi đã, cậu ấy tạm thời đã qua cơn nguy kịch." Vị bác sĩ già từ tốn nói.

" Đã vào thăm được chưa ? " Thế Huân đứng sau lưng Bạch Hiền nói vọng ra.

" Một lát sẽ được vào thăm.".

------

Xán Liệt nằm trên giường bệnh, băng bó khắp người, trên đầu còn quấn mấy vòng băng gạc trắng, dây nhợ cũng khắp cơ thể, máy đo nhịp tim vẫn đều đặn vang lên. Bạch Hiền ngồi bên cạnh, tay cầm mấy ngón tay anh nâng niu, bây giờ cũng chẳng còn giọt nước mắt nào để khóc nữa.

" Xán Liệt, anh mau tỉnh lại đi, em còn chưa trả lời câu hỏi của anh mà." 

" Chúng ta vẫn chưa nói chuyện rõ ràng mà."

" Anh mau tỉnh lại cho em, nếu không em sẽ giận anh." 

" Xán Liệt a ~ Em rất nhớ anh, thật sự rất nhớ anh ! ".

Bạch Hiền cứ vậy ngồi nói chuyện với anh, đáp lại cậu là sự im lặng, dù vậy cậu vẫn nói, cốt lõi là muốn anh nghe thấy. Thư kí Lâm và Thế Huân ngồi ở ghế sofa gần đó nói chuyện gì đó tỏ vẻ rất nghiêm trọng.

[ Longfic/ Chanbaek] Hãy Để Tôi Yêu Em Lần Nữa !Where stories live. Discover now