Chap 17: Giò heo.

106 5 0
                                    

Hôm nay cuối tuần, cứ ngỡ là sẽ được hẹn hò bí mật với ai kia nhưng không, Bạch Hiền đã từ chối anh một cách phũ phàng. Từ lúc anh xuất viện cho đến nay đã hơn nửa tháng, cậu cứ bận rộn, nào là quay phim mới, nào là chụp photoshot, nào là tập nhảy khiến Xán Liệt muốn nổi điên vì bị ai kia bỏ rơi bỏ rớt.

" Em định không gặp anh luôn sao ? " Giọng nói có phần nũng nịu phát ra từ loa điện thoại áp bên tai Bạch Hiền.

Bạch Hiền chỉ biết cười khổ, tay vừa cầm điện thoại nghe, tay vừa cởi nút áo chuẩn bị thay đồ cho shoot ảnh mới: " Ây, một chút nữa thôi, sắp xong rồi."

" Cho em 10' nữa, em không ra, anh liền vào đó." Xán Liệt phụng phịu nói sau đó liền ngắt máy.

Phác Xán Liệt vì không thể hẹn được Bạch Hiền ra ngoài đi chơi nên đành lái xe đến studio, nơi Bạch Hiền đang thực hiện bộ ảnh mới. Xán Liệt đậu xe vào góc khuất của bãi xe, yên vị ngồi đó chờ đợi đã hơn một giờ đồng hồ. Cuộc đời của Phác Xán Liệt đây chưa từng chờ đợi ai lần nào, vậy mà cuối cùng vẫn phải hạ mình chờ đợi một người.

Thợ chụp ảnh vừa hô " Xong." một tiếng, Bạch Hiền liền chạy thật nhanh vào phòng thay đồ, bỏ hết mọi thứ lặt vặt còn lại cho Chung Đại lo, liền ba chân bốn cẳng chạy đi.

Bóng dáng nhỏ bé, từ đỉnh đầu cho đến chân đều kín không một kẽ hở, vừa đi vừa nhìn tứ phía, không cẩn thận hai chân va vào nhau xém một chút là ngã nhào ra đất khiến người ngồi trong xe cau mày khó chịu.

Nheo mắt nhìn kĩ biển số xe ở trước mặt, xác định đúng xe mình cần tìm liền nhanh chân đi lại, gõ nhẹ lên mặt kính cửa sổ.

Chưa đầy ba giây đã chui tọt vào trong xe.

" Hơi....mệt chết mất....". Bạch Hiền ngã người dựa hết ra ghế, khẩu trang trên mặt chỉ kéo xuống hờ hững khiến con người bên cạnh bật cười bất lực.

" Em đi ăn trộm sao ? " Xán Liệt nhẹ nhàng dùng tay cởi bỏ khẩu trang và mũ ra giúp cậu, ánh mắt ôn nhu không sao tả nổi.

Bạch Hiền liếc anh một cái, bễu môi nói: " Còn không phải tại anh ? Sao tự dưng lại đến đây chứ hại người ta phải trốn chui trốn nhủi.".

" Còn không phải tại em ? Tại em suốt ngày cứ hết đến công ty lại đến studio không thì lại ra phim trường. Người lớn bỏ con nít bơ vơ, không thấy mình có lỗi sao ? " Phác Xán Liệt mười phần ôn nhu bây giờ đã chuyển hẳn sang nũng nịu.

Bạch Hiền bật cười, tay vỗ vỗ nhẹ má anh: " Con nít à, người lớn bận rộn lắm nhưng người lớn đây cũng rất nhớ bé con đó nha.".

Xán Liệt đảo mắt, miệng mỉm cười nhưng cố nhịn: " Gọi ai là bé con hả ? ". Xán Liệt chồm người sang, ép Bạch Hiền tựa vào sát ghế.

Khuôn mặt hớn hở lúc nãy chợt đỏ ửng lên, giây trước còn ra vẻ người lớn bây giờ lại rụt đầu như chú cún con: " Ai...ai...nói gì đâu ? ".

Không nhịn được nữa, Xán Liệt nhanh chóng cướp lấy đôi môi đỏ mọng của ai kia, thỏa sức làm càn để thỏa mãn những ngày bị cậu bỏ đói đến khô cả môi. 

[ Longfic/ Chanbaek] Hãy Để Tôi Yêu Em Lần Nữa !Where stories live. Discover now