Chương 40

616 81 36
                                    

Những chi tiết trong truyện hoàn toàn tưởng tượng, nếu không giống với thực tế của người dân vùng Tây Bắc mong các cô thứ lỗi nhé hihi. Tôi toàn chém gió thôi =))))
À cho tôi hỏi tí, trên vùng Tây Bắc có ngựa không các cô?
.....

Mới đó Hà Đức Chinh và Bùi Tiến Dũng đã sống tại Mù Căng Chải hơn một tuần, họ dần quen thuộc với hoàn cảnh và mọi người xung quanh. Mỗi ngày cả hai sẽ nhận được nhiệm vụ từ đạo diễn Lâm gửi tới thông qua nhiều hình thức khác nhau. Đạo diễn Lâm thường liên lạc với hai người thông qua bộ đàm nhỏ được ông cố tình để lại, nó thay thế thiết bị di động nếu muốn trao đổi cùng nhau khi có việc quan trọng xảy ra.

Nhiệm vụ hôm nay là theo chân người bản địa lên rừng học cách săn bắn. Thực ra cuộc sống dần hiện đại, người dân càng ngày càng hòa nhập, đại đa số đã bỏ đi các tục lệ cổ hủ. Bên cạnh đó, họ vẫn còn giữ lại những nét đặc trưng riêng biệt. Tục săn bắn chỉ tổ chức nhân dịp lễ hàng năm. Vào ngày trọng đại này, thanh niên trai tráng trong bản sẽ cùng nhau lên rừng săn bắn, ai săn được con thú mạnh nhất sẽ vinh dự thay mặt mọi người dâng lễ tế thần linh. Điều đó đồng nghĩa, người may mắn được thần lựa chọn sẽ có quyền xin một điều ước. Chẳng biết nguyện ước kia có thành hiện thực không nhưng nó chính là tín ngưỡng trong lòng người dân nơi đây không thể xóa bỏ.

"A Đán chúng ta phải dùng cung sao?" Đức Chinh ngơ ngác cầm bộ cung đơn sơ A Đán đưa.

A Đán gật đầu cười nói "Đúng rồi. Chúng tôi chỉ săn bằng cung thôi, đừng khinh thường nó, lợi hại lắm đó"

Đức Chinh gãi gãi đầu "Tôi không biết bắn cung"

"Đơn giản lắm. Tôi sẽ hướng dẫn hai anh"

Tiến Dũng, Đức Chinh theo chân A Đán tiến lên rừng. A Đán, con trai trưởng làng, năm nay vừa tròn 22 tuổi. Tính cách cậu thanh niên này chất phác, thật thà như chính con người hàm hậu nơi đây. A Đán nhiệt tình hướng dẫn hai người cách bắn, cậu ta không ngần ngại làm mẫu.

*Phập*

Một chú thỏ bị bắn trúng trước ánh mắt ngưỡng mộ của Đức Chinh.

Tiến Dũng hiếu kỳ quan sát cây cung trong tay. Hồi bé hắn từng cùng vài đứa nhỏ trong xóm lấy ná bắn chim, so về khoảng nhắm bắn, Tiến Dũng tự tin có thể làm tốt.

Đức Chinh ngược lại chật vật hơn hẳn, nhiều lần bắn trượt khiến bọn thú hốt hoảng bỏ trốn. Xem ra nhiệm vụ lần này khó hơn tưởng tượng khá nhiều.

A Đán vỗ vỗ vai Đức Chinh an ủi "Đừng nóng vội từ từ sẽ được. Tôi có việc phải đi trước, hai người cố gắng hoàn thành nhiệm vụ nhé"

Tiến Dũng gật đầu, Đức Chinh vẫy vẫy tay tạm biệt A Đán.

"Đi tiếp thôi. Thời gian không nhiều" Tiến Dũng ngước nhìn trời nói. Nhiệm vụ cần hoàn tất trước năm giờ chiều. Nếu không xem như thất bại.

Đức Chinh mím môi cầm chắc cung tên, chậm chạp đuổi theo Tiến Dũng.

*Phập*

*Phập*

*Phập*

Tiến Dũng nhắm bắn càng lúc càng chính xác. Mặc dù chưa trúng mục tiêu nhưng kết quả đạt được dần tốt lên.

[Dũng - Chinh] Ngoảnh Lại Để Yêu EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ