Chương 28

663 88 45
                                    

Chúc mọi người năm mới vui vẻ nhé! Cảm ơn các cô đã ủng hộ tôi trong thời gian qua. Cái truyện mà ngâm hơn cả năm trời, thế mà vẫn còn người chờ đợi theo dõi. Cảm ơn các cô nhiều lắm.

Happy New Year~~ Love all!!!

....

"Đức Chinh à, Bùi Tiến Dũng không xứng với em đâu. Hắn là một tên khốn"

Đức Chinh lặng người khi nghe Xuân Trường nói. Tình yêu đâu phải ai cũng may mắn tìm được đúng người. Xuất phát điểm ngay từ đầu của cậu đã sai, nên đâu dám mở miệng oán trách bất cứ ai. Yêu đơn phương luôn là ngu ngốc nhất.

Xuân Trường thở dài, anh xoa xoa đầu cậu, kéo Đức Chinh vào cái ôm ấm áp "Chỉ cần còn đội trưởng này, tuyệt đối không ai dám bắt nạt em"

"Cảm ơn anh, đội trưởng" Đức Chinh vòng tay ôm cổ Xuân Trường, mặt vùi sâu vào hõm cổ anh. Những lúc cậu tuyệt vọng nhất, Xuân Trường luôn có mặt kịp thời, anh im lặng an ủi chở che. Bên cạnh anh cậu thực sự an tâm.

Cảm ơn đội trưởng nhiều lắm.

May mắn bên cạnh cậu có Xuân Trường và Công Phượng. Hai tiền bối tốt nhất. Nếu không có hai người họ, Đức Chinh chẳng biết đủ sức vượt qua khoảng thời gian tối tăm này thế nào.

...


Thường Châu tuyết rơi càng lúc càng nặng hạt, trận chung kết đứng trước nguy cơ tạm hoãn khi cả sân vận động bị bao phủ bởi lớp tuyết dày đặc. Thời gian thi đấu cận kề, tuy nhiên vẫn chưa nghe bất kỳ thông báo chính thức nào từ ban tổ chức. Tình huống xấu nhất là các cầu thủ phải thi đấu trong tình trạng khắc nghiệt nhất của thiên nhiên.

Thầy Park nhìn tuyết ngoài trời mà lo lắng bất an, ông liếc sang bọn trẻ dù mặc khá nhiều lớp áo vẫn xoa xoa tay run cầm cập. Ông thở dài, đến giờ phút này chỉ còn cách phó mặc cho số phận thôi.

Từ đây đến giờ thi đấu vẫn còn hơn năm tiếng đồng hồ, các cầu thủ cùng huấn luyện viên chuẩn bị sẵn sàng để có thể ứng phó với mọi tình huống xấu nhất xảy ra. Tâm trạng hiện tại của mọi người khá tốt, không hề mang chút áp lực nặng nề nào, họ vẫn có thể hồn nhiên vui đùa, trêu chọc lẫn nhau.

Đức Chinh ngẩn người ngắm tuyết, Công Phượng vừa đi mua nước cho cả hai cách đây không lâu, nhìn mọi người vui vẻ bên nhau cậu cảm thấy thực hâm mộ. Bao lâu rồi cậu không được hồn nhiên như thế, những chuyện xảy đến với cậu trong thời gian gần đây khiến cậu như muốn sụp đổ. Gặp chấn thương ngay thời khắc quan trọng không thể ra sân thi đấu, tình cảm hết lần này tới lần khác bị chà đạp, cứ cố tỏ ra mạnh mẽ đôi lúc thật quá mệt mỏi, mọi phương diện đều bế tắc. Nhiều đêm nhận được điện thoại từ mẹ ở quê, sợ mẹ lo lắng chỉ dám nói dối rằng mình ổn, chưa bao giờ Đức Chinh khao khát nhận được cái ôm siết chặt của mẹ như lúc này. Cậu sẽ rúc thật sâu vào hơi ấm ấy, khóc thật to để rồi mai thức dậy mọi chuyện đều trở lại bình thường. Đáng tiếc ước muốn thật xa vời.

Cậu bỗng nghe thấy tiếng bước chân, nghĩ thầm Công Phượng đã quay về, Đức Chinh lau vội nước mắt vừa tràn mi. Cố nở nụ cười tươi nhất chào đón anh, khóe môi bất giác cương cứng khi trông thấy người đang tiến đến là Bùi Tiến Dụng.

[Dũng - Chinh] Ngoảnh Lại Để Yêu EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ