Giang Trừng từ nhỏ chính là trời sinh bộ mặt cau có , khó gần. Phụ thân hắn hiếm khi xem đến hắn, nương hắn nói vì cha hắn không thích nàng nên cũng không thích hắn. Hắn có một tỷ tỷ ôn nhu, yêu thương hắn .Từ nhỏ đã là thiếu chủ Liên Hoa Ổ, mang trong mình trách nhiệm của gia tộc, tương lai là Giang gia gia chủ, vì lẽ đó so với bạn cùng lứa tuổi hắn đã sớm trường thành hơn nhiều, hắn ngày ngày cố gắng để cha nhìn đến hắn , để nương tự hào về hắn. Cuộc đời hắn cứ như vậy sớm có mục tiêu.
__________{\__/}*****
_________-( ●_● )Tiểu tử tuổi thượng tiểu đã có cái mặt than vạn năm bất biến, toàn thân một y phục trắng thuần khiết họa tiết vân văn, hông đeo kiếm, lưng mang đàn, trên trán mạt ngạch theo gió tung bay. Một đường cùng thúc phụ đến đây không biết khi nào liền lạc đến khi phát giác thì người cũng không còn thấy .
Nhìn quanh tìm kiếm sự giúp đỡ liền thấy một tiêu oa nhi một thân tử sắc, khuôn mặt khó ở phải nói là cùng bản thân đồng dạng.
Lam Trạm tiến về phía trước toan hỏi đường, phát hiện từ đâu đến một đại cẩu hung dữ nhe năng kích động phóng về phía bên này, không kịp suy nghĩ y nhanh chóng lao ra chắn trước cái kia tiểu tử còn không biết đường chạy thượng cẳng chân cho đại cẩu một cước khiến nó kêu một tiếng thảm thiết cong đuôi chạy mất biến .
Toan quay đầu hỏi " có sao không " liền bị chặn lại bởi một cước từ phía sau , tiểu tử tử y không biết tốt xấu thế mà đạp người vừa thay hắn đuổi cẩu.
" Ngươi dám đạp của ta cẩu. Bổn thiếu gia chính là không cần ngươi cũng giải quyết tốt cái kia cẩu.Ngươi từ đâu ra còn dám trước mặt ta hạ thủ .......blablaba....." còn chưa tỏ thái độ khó chịu khi tự nhiên ăn cước đã nhận thêm một tràn ngôn ngữ chửi mắng .
Lam trạm : .....
Lam Trạm lần đầu tiên cứu người cứu đến sai lầm. Không nói hai lời y lập tức quay đi không cùng hắn đôi co. Có lẽ nên tìm người khác dễ chịu hơn hỏi đường vậy.
Nhìn quanh một hồi cũng không thấy ai ngoài tiểu tử này Lam Trạm một lần nữa quay đầu nhìn hắn ,mặt không cảm xúc.
"Ngươi tìm gì ?" Tiểu Giang ca tốt bụng hỏi.
" Hỏi đường ." Lanh nhạt nhả ra hai từ.
"Hừ" Giang Trừng nhếch môi khinh bỉ " Lạc ? Bảo sao cái bản mặt như thế đần. Cũng chỉ là một ngốc tử."
Lam Trạm:.....chính thức cạn ngôn. Đâu ra cái tiểu tử vừa gặp người lần đầu liền như vậy chửi bới? Thật sự là đi nhầm đường !
"Ngươi nếu nhờ vả ta một chút bản nhân cũng không ngại thay ngươi dẫn đường ?"
Lam Trạm lạnh mặt, cũng chỉ là tiểu tử khẩu thị tâm phi, vẫn là không nhịn được thấy người khác đi lạc đi?
"Ta muốn đi Liên Hoa Ổ."
"Ngươi muốn đi Liên Hoa Ổ liền như thế nào cùng ta quan hệ. "
Lam Trạm:......
" Giúp ta dẫn đường đi Liên Hoa Ổ " như hiểu ra ý Giang Trừng, Lam Trạm nói.
" Ngươi làm gì ở đó. "
" Ta cùng thúc phụ đến "
"Hướng kia." Giang Trừng chỉ đường, Lam Trạm theo hướng đi, còn không quên hoán câu "Đa tạ".
"Ngu ngốc." Giang tiểu công tử quay người dời đi nhưng không phải hướng Liên Hoa Ổ. Hắn đột nhiên chưa muốn về nhà.
BẠN ĐANG ĐỌC
MĐTS- Tiện Trừng / Trạm Trừng
FanfictionĐồng nhân về Tiện / Trạm /Trừng .Có nhiều chi tiết khác xa nguyên tác .Occ cực nặng AOB Nhân vật thuộc về Mặc Hương Đồng Khứu