Gió thổi phả vào trên người mong manh vải áo, Giang Trừng ngồi trong đình hồ, cầm trong tay chuông bạc thật kĩ ngắm ngía trên đó " Anh " tự. Nhìn cũng hồi lâu lại ngửa đàu uống một ngụm trên tay vò rượu.
Hắn trong lòng thầm đem Ngụy Anh ra mắng vạn lần. Khi đó rõ ràng nói rồi ở dưới chân núi chờ hắn, lại lúc sau xuống núi thằng nhãi chết tiệt này ở đâu không thấy, chỉ để hắn nhặt được gần đó chuông bạc, vẫn là ba tháng nay không có một cái tin tức.
Cũng còn tốt, không có tin tức cũng còn tốt, ít ra hắn cũng không nhận được Vân Mộng Đại đệ tử thân vẫn tin.
Giang Trừng tiếp tục uống trên tay vò rượu. Đột nhiên cảm thấy có người đến gần, hắn nhanh chóng xuất ra Tử Điện đánh tới. Người kia cũng là thân thủ được, chuyển động thân thể tránh đi hắn đường roi.
" Là ta " người đến lên tiếng.
Giang Trừng nheo mắt nhìn trước mặt người, xác định không phải địch nhân, tâm thần thả lỏng thu hồi Tử Điện.
" Lam nhị công tử ngươi qua đây, cùng ta uống một chút "
Lam Trạm đến bên đình ngồi xuống, Giang Trừng cho y rót rượu. Hắn một người uống, Lam Trạm cũng chỉ một bên nhìn, rượi trên bàn một chút cũng không động.
Y nhìn trên tay hắn chuông bạc, còn có Tùy Tiện. Bọn họ từ sau khi giành lại từ tay Ôn gia kiếm, Giang Trừng vẫn luôn một người đem hai kiếm cả Tam Độc lẫn Tùy Tiện, vẫn trong thời gian này tìm kiếm tung tích Ngụy Anh.
" Hắn sẽ không sao " Lam Trạm nhìn đến Tùy Tiện nói.
" Đương nhiên ! Hắn nếu dám có chuyện ta đánh gãy chân hắn ! " Giang Trừng hùng hổ nói, lại gật gù lầm bầm : " Ngụy Vô Tiện ngươi dám trở về ta đem ngươi nhốt chung với cẩu "
Giang Trừng đã uống đến ý thức bất ổn, hắn nhìn đối diện nghiêm trang Lam Trạm. Ngụy Anh từng nói Lam gia lực cánh tay là không thể vượt qua
" Lam Trạm, ta cùng ngươi vật tay " Giang Trừng nói, hùng hổ đặt cánh tay lên bàn, ta kia lôi kéo Lam Trạm tay.
Lam Trạm tùy ý hắn chuẩn bị xong, tay thẳng tắp đặt lên bàn để Giang Trừng vòng qua kéo.
Giang Trừng người say lực không tốt, hay Lam Trạm lực tay khủng, hắn làm sao kéo cũng không xuống, bất động.
Giang Trừng bĩu môi, hừ một tiếng bất mãn, đưa miệng hướng tay Lam Trạm cắn xuống, vừa cắn vừa kéo. Tựa như chơi đến thích thú không muốn nhả ra.
Lam Trạm ăn đau tay hơi động, đến lúc bị cắn rỉ máu, tay trực tiếp bị Giang Trừng thật mạnh kéo ngã.
Giang Trừng thấy hắn rốt cuộc thắng rồi, vui vẻ ăn mừng : " Ha ha ta cũng thắng các ngươi Lam gia lực cánh tay. Ta rốt cuộc làm được Ngụy Anh không làm được sự "
Hắn lại gục xuống bàn, say đến mềm nhũn, nhắm lại hai mắt tiếng nói nhỏ dần : " Ngụy Vô Tiện, Ngụy Anh, ngươi ở nơi nào ? Còn không mau trở về ta đánh chết ngươi ! Sư huynh..." nói xong dần yên tĩnh ngủ thiếp đi.
Lam Trạm đau lòng nhìn hắn, Ngụy Anh tên kia rốt cuộc đi đâu, làm sao để Giang Trừng một người một mình đây ? Lam Trạm ba tháng nay đều thay Giang Trừng vấn linh, vẫn là không kết quả. Y đưa tay vuốt lên sợi tóc hắn. Ngụy Anh ngươi tốt nhất đừng có chuyện, bằng không Giang Trừng còn muốn khổ sở.
Giang Trừng tỉnh dậy cả người dã rời ê ẩm, đầu đau như búa bổ, đưa tay ray ray cái trán, hắn nhớ hắn cùng Lam Trạm còn có nhiệm vụ. Nghĩ đến hắn liền nhanh chóng chuẩn bị tốt.
Ra đến bên ngoài gặp Lam Trạm, Giang Trừng có chút ngượng ngùng gãy gãy đầu : " Thật có lỗi, để ngươi phải đợi "
" Không có gì "
Giang Trừng nghe y nói vậy cũng bớt ngại gật gù. Trong lơ đãng hắn chợt nhìn thấy qua mỏng manh tay áo, tay Lam Trạm xuất hiện dữ tợn vết cắn.
" Ngươi...tay ngươi làm sao ? " do dự một hồi cuối cùng cũng quyết định hỏi đi ra.
Lam Trạm động tác như có như không đưa tay trốn tránh : " Không sao " nghĩ một chút lại bồi thêm : " Là tiểu miêu cắn "
Giang Trừng không thể tin nhìn Lam Trạm : " Nhà ai mèo có thể như vậy cắn ngươi ?! "
Lam Trạm nhìn Giang Trừng ngốc một mặt có chút muốn cười, mà sự thật cũng đã hiếm thấy cười đến.
Chính mình vừa đặt câu hỏi lại bị đối phương cười, Giang Trừng thẹn quá hóa giận : " Ngươi cười cái gì ?! "
" Không có gì "
BẠN ĐANG ĐỌC
MĐTS- Tiện Trừng / Trạm Trừng
FanfictionĐồng nhân về Tiện / Trạm /Trừng .Có nhiều chi tiết khác xa nguyên tác .Occ cực nặng AOB Nhân vật thuộc về Mặc Hương Đồng Khứu