17. Là Thanh hay Phượng?

1.1K 115 16
                                    

"Thôi, thôi..." Văn Anh ngắt ngang màn tự biên tự diễn của Văn Sơn, "Nói chung là, nếu nối tất cả lại thì rõ ràng anh ta là người đứng sau mọi chuyện rồi còn gì?"

Văn Thanh cười buồn, "Đúng vậy, là hắn ta làm. Còn làm trước mặt cố tình cho tao thấy. Để tao biết tất cả , nhưng nếu tao nói với mọi người, sẽ chẳng ai tin tao. Dường như tao bị cả thế giới quay lưng vì tao động đến đức tin của họ vậy."

"Còn một việc nữa..." Văn Sơn ngập ngừng.

Văn Anh chen vào, "Nói gì thì nói luôn một lần, hai ba câu lại thả thính một lần, tạo nghiệp nó vừa thôi."

Văn Sơn vẫn một bộ cười đùa, "Tự nhiên giờ nhớ ra nên mới nói. Trước khi thằng Thanh gặp tai nạn lần thứ hai, nghe nói là Tuấn Anh đổi thuốc của thằng Thanh đó."

Văn Anh há hốc mồm, "Anh ta làm đến cả vậy rồi?"

Văn Sơn gật đầu, "Thấy ghê không? Mà mày nghĩ anh ta đổi thuốc làm gì?"

Văn Anh lắc đầu, "Sao tao biết được?"

Văn Sơn cho Văn Anh một chưởng vào trán, "Nói mày ngu mày lại tự ái, tất nhiên là đổi thuốc cho thằng Thanh không nhớ ra mọi chuyện rồi. Rất tiếc là kế hoạch bị phá vỡ vì thằng Thanh gặp tai nạn lần hai."

Văn Anh xoa trán, "Chứng cứ đâu?"

"Mày theo phe ai mà đòi chứng cứ?" Văn Sơn nhướng mày.

Văn Anh cười, "Quên mất, mày tiếp tục đi."

"Anh ta là người thâm hiểm..." Văn Sơn nhận xét, "Anh ta như đang muốn tất cả mọi người bỏ rơi thằng Thanh vậy."

"Chúng ta không thể để anh ta tự tung tự tác như thế được!" Văn Anh nói, "Có cách nào vạch trần anh ta không?"

Văn Thanh nằm dài ra giường, "Tao mệt rồi, mặc kệ hắn đi, dù sao Phượng cũng không quay về..."

Văn Sơn đập vào cánh tay Văn Thanh, "Nói gì ngu vậy? Nếu mày muốn Phượng quay lại với mày thì đầu tiên phải loại bỏ Tuấn Anh, anh ta là người khuyên anh Phượng, cũng là người giật dây anh Trường mà."

"Làm thế nào được?" Văn Thanh rầu rỉ, "Câu chuyện này đã đi quá xa rồi."

"Tao hỏi mày, mày thật lòng trả lời cho tao biết, tóm lại là mày có yêu Phượng không?" Văn Sơn hỏi.

"Tại sao không ai chịu tin tao yêu Phượng vậy?" Văn Thanh hỏi lại đầy tức tối.

Văn Anh nhún vai, "Do cái cách mà mày ăn ở đấy chứ."

Văn Thanh trừng mắt, "Đến bây giờ còn đùa được à?"

Văn Sơn chặn lại, "Mặc kệ chuyện đã qua đi, nếu có yêu, còn yêu thì nhất quyết phải tìm về. Bọn tao sẽ giúp mày, tao có kế hoạch này, nghe thử xem hợp lí không nhá!"

[1710] Lỡ Một Nhịp, Nhớ Một Đời [End]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ