Chap 64

308 38 22
                                    


Frisk cố gắng gượng dậy, tay cố gắng giữ không cho tay kia chảy máu thêm rồi nói

- Phải tìm chị ấy về, nếu không chị ấy sẽ tìm cách để chết đó !!!

Sans xoay lại nhìn Frisk, ngạc nhiên kèm theo có chút lo sợ hỏi nó

- Sao...sao em lại chắc chắn ??!!

- Chị ấy đã từng nói chuyện với em nhưng lúc đó em vẫn chưa hiểu ý chị, bây giờ thì em hiểu rồi !! Chị ấy nói nếu sau này mà mọi người đều tập hợp là và nhìn chị ấy với đôi mắt lãnh cảm dành cho kẻ tội đồ, lúc đó chị ấy sẽ không còn tiếc gì trên cõi đời này nữa !!! - Frisk nhìn Sans và nói, nước mắt nó đột nhiên chảy dài xuống -

Mọi người nhìn nhau, có chút gì đó vừa muốn ngăn cản lại vừa không muốn cũng vì họ đã nhớ lại được những chuyện quá khứ đã từng như thế nào, Chara là con người ra sao nên giờ họ có chút hận thù với cô. Sans cũng vậy, cả Papyrus và Toriel. Nỗi đâu và hận thù vẫn còn trong họ.

Không phải riêng Chara không, cả Frisk cũng thật sự bị họ hận đến xương tủy. Cho dù nói Chara giết nhưng người cầm dao lên lại chính là Frisk chứ không phải cô.

Vậy nên nghe Frisk nói, họ cũng có chút chần chừ và rồi là im lặng. Nhìn thấy tất cả như vậy, nó không chịu được liền tức giận đứng bật dậy rồi nói

- Tất cả mọi người thật sự ác cảm với tôi và chị ấy đến vậy sao ??!!! Nếu không ai muốn cứu chị, được, tôi đi !! CHO DÙ THẾ NÀO THÌ CHỊ ẤY VẪN LÀ NGƯỜI XỨNG ĐÁNG ĐƯỢC NHẬN HẠNH PHÚC, MẠNG NGƯỜI VẪN LÀ MẠNG NGƯỜI !!! CHỊ ẤY CÓ LỖI NHƯNG NẾU NGƯỜI CHỊ ẤY ĐẮC TỘI LẠI KHÔNG CHO CƠ HỘI, KẺ ĐÓ CÒN CÓ LỖI HƠN GẤP TRĂM LẦN !!!

Nói xong, Frisk mặc kệ vết thương ở tay rồi đẩy vai Sans qua, lướt ngang tất cả những ánh mắt đó và đẩy mạnh cửa rồi chạy đi.

Sans đứng đó, anh giờ đã bị bao trùm bởi thứ gọi là cảm xúc giữa hận thù và yêu thương. Anh chẳng biết mình nên làm thế nào, lần đầu tiên trong nhiều năm, một ông trùm lãnh đạo từng quyết đoán và nhanh nhẹn lại bị trùng bước như thế này. Không riêng anh, tất cả đều như thế khi nghe nó nói và nhìn thấy nó khóc, tất cả đều rơi vào bầu không khí im lặng nặng trĩu.

- Này... Frisk nói đúng đấy !

Đột nhiên một giọng nói lên tiếng phá tan bầu không khí, giọng nói đó có chút buồn và chủ nhân giọng nói ấy là Papyrus. Cậu đưa mắt nhìn tất cả một lượt, hít thở rồi nói

- Frisk nói đúng, dù sao chuyện đó cũng đã xảy ra rất lâu rồi, cả chuyện Chara xóa kí ức rồi lừa dối chúng ta nữa, mọi chuyện...cũng đã lâu lắm rồi ! Tại sao chúng ta phải đặt nặng cái vấn đề đã từ lâu chứ ?? Mặc dù là lừa dối nhưng rõ ràng chúng ta vẫn sống tốt, đúng không ? Chara chẳng làm gì hết, cô ấy đối với chúng ta và chúng ta đối với cô ấy đều giống như gia đình... Đừng vì hận thù từ lâu mà gây ra tổn thương cho nhau, Chara có thể cũng đã cô đơn.. Em cũng đã từng như vậy ! - Papyrus đưa mắt nhìn vào vô định, miệng cười mỉm - Em cũng đã từng rất cô đơn, rất buồn và không một ai nói chuyện, và em chỉ biết khóc một mình... Chara có lẽ cũng như vậy, cả chúng ta cũng đã từng như vậy... Ai chả một lần trải qua cảm giác cô đơn chứ ?! Vậy nên, em sẽ tha thứ cho Chara !

Màu Đen Hi Vọng [Mafiatale] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ