Chap 3

1.2K 127 7
                                    

Kể từ khi bắt đầu năm học cho tới giờ, Karma và Asano vì một lí do nào đó luôn được chọn làm điềm báo may - rủi cho cả lớp, một điềm báo chính xác đến từng li, gần như không có một sai số. Cái điềm báo ấy xuất hiện sau ngày Asano lên làm hội trưởng hội học sinh. Sự việc diễn ra như thế nào không ai biết, chỉ biết rằng hai con người kia, tóc đỏ và tóc cam mà đi gần nhau là chắc chắn ngày hôm đó sẽ không tốt đẹp gì đâu. Hôm nay cũng không ngoại lệ.

Asano thì vẫn như thường ngày, vẫn bận rộn nhu mọi khi. Vừa làm lớp trưởng kiêm luôn cả hội trưởng hội học sinh. Mọi việc khá là suôn sẻ khi hầu hết học sinh trong lớp đều nghe lời cậu, trừ một người nào đấy. Cái con người này là nguyên nhân hàng đầu cho những sự cố xảy ra với lớp nói đúng hơn là sự cố xảy ra với Asano trong ngày hôm đấy. Ấy thế mà hình như ông trời lại nghe nhầm ước nguyện của Asano. Ông cho cái bạn tóc đỏ ngồi luôn cạnh Asano khiến cậu lập tức trở thành nạn nhân cho mọi rắc rối Karma gây ra. 

Asano đang bê một chồng sách khá dày và nhiều. Tầm nhìn của cậu đã bị hạn chế. Nhìn thì thương Asano lắm đấy chứ nhưng mọi người lại không được phép giúp đỡ cậu. Lí do thì rất đơn giản thôi. Cậu đang bị phạt cùng với Karma vì tội vào tiết muộn mà chưa xin phép thầy cô. 

- Đi gọi tên khốn đó về học ai ngờ bị hắn câu giờ thế là vào muộn tiết. 

Nếu có ai đó hỏi Asano toàn bộ sự việc thì Asano sẽ nói như trên. Một câu nói ngắn gọn bao quát toàn bộ câu chuyện cũng như nói lên tâm trạng không mấy là vui vẻ của cậu.  Asano cho đến thời điểm hiện tại vẫn còn đang khá là cay. Tâm trạng đã không tốt lại càng ngày càng không tốt. Cái tên Karma khốn nạn đấy đáng lẽ ra là bị phạt cùng với cậu trực nhật trong thư viện nhưng lại chạy đi đâu không biết nữa. Cuối cùng thì cậu vẫn luôn là người bị chịu phạt chứ không phải anh. Mà cái lí do để cậu chịu phạt nó cũng củ chuối lắm cơ. Nghĩ đến đấy, Asano bỗng nổi gân xanh, chỉ muốn đánh tên khốn đấy cho hả dạ.

Mọi chuyện sẽ rất là bình thường, không có gì đáng lo lắm, nếu Karma không xuất hiện ở đó. Asano đang cực nhọc bê một chồng sách dày cộp thì bỗng dưng Karma bước đến như một vị thần và đưa một chân sang bên. Vì tầm nhìn hạn hẹp, Asano lại không để ý đường đi nên vấp phải chân Karma và ngã sõng soài ra hành lang. Karma sau khi thấy cảnh đấy thì khoái chí cười khanh khách, đợi lúc Asano gượng dậy, anh liền nở một nụ cười đáng sợ hơn khi nãy. Karma đưa tay ra, giả bộ dạng quan tâm đến cậu nhưng vẫn để cậu dễ dàng nhận ra sự mỉa mai thực sự của anh:

- Asano này, có làm sao không? Xin lỗi nha, lúc đi tôi KHÔNG THẤY CẬU NÊN VÔ Ý VA PHẢI CẬU.

- Từ nãy đến giờ cậu đi đâu, Karma-kun?

- Tôi á? Ở phòng y tế.

Asano đôi lúc cũng tự hỏi tại sao cậu lại có thể chịu đựng được cái con người không bình thường này suốt khoảng thời gian qua. Bây giờ, Asano chỉ muốn có cái sức mạnh nào đó có thể khiến Karma biến đi ngay lập tức. Nghĩ rồi, cậu liền lập tức bật dậy không phải để dằn mặt tên kia mà là để nhặt chồng sách bị rơi kia

[KarAsa] Hội trưởng của riêng mình tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ