Chương 51: Lo sợ

78 17 0
                                    

18 năm trước. Phòng công nghệ. (*)

-Boss, tôi đã đến! -chàng thanh niên với gương mặt sáng sủa bắt gặp chủ nhân trước cửa phòng liền cúi đầu đầy cung kính.

-Lam Tien, đã về rồi sao? Gia đình cậu sao rồi? -Derek Esposito vỗ vai chàng trai đầy niềm nở. ("Lam Tien" là Lam Tiễn nha mọi người ^^)

-Cha mẹ tôi... biết chuyện rồi... -Kim Tuấn Miên cúi đầu, giọng nói đầy hối lỗi.

-Ôi chàng trai... cậu không cần phải lo lắng như vậy. Mọi chuyện sẽ sớm được giải quyết ổn thỏa thôi. Đến đây, xem Antonio đã làm được gì nào. -Derek Esposito khoác vai Kim Tuấn Miên đầy thân thiết, sau đó hai người sóng đôi vào trong phòng công nghệ ồn ào vì tiếng hoạt động của máy móc.

-Boss, ngài đã đến! -Antonio đang đeo kính mắt bảo vệ chăm chú nghiên cứu thiết bị vẫn không quên việc chào hỏi.

-Microtelligente (**) sao rồi?

-Vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm, thưa ngài! Nhưng tôi đã khắc phục được một số lỗi, hiện tại đã hoàn thành đến 90%. -Dương Đình Nguyên vừa dẫn Derek Esposito đến khu vực thử nghiệm vừa thông báo tình hình.

Dương Đình Nguyên dừng lại bên một chiếc bàn dài lớn phủ sơn màu trắng, trên đó là rất nhiều dây nhợ được quấn lại thành cuộn, xung quanh đầy đinh ốc bu lông nằm rải rác. Ở một vị trí ít vướng mắt nhất, hắn đeo bao tay y tế vào sau đó cầm lấy một con chip nhỏ như hạt tiêu, từng bước chậm rãi tiến đến trước Derek.

Dương Đình Nguyên nói hai từ "Thất lễ" sau đó đưa bàn tay cầm con chip đến gần hơn với Derek, con chip kia dường như cảm ứng được cơ thể người liền nhanh chóng hút lấy mà dính chặt vào vạt áo vest của Derek.

-Thưa ngài, Microtelligente hoạt động như một thanh nam châm cảm ứng được thân nhiệt người liền nhanh chóng hút vào. Sau khi đã bám vào cơ thể, chúng ta có thể dễ dàng theo dõi đối tượng thông qua một bộ điều khiển... -Dương Đình Nguyên tiếp tục lấy ra một bộ điều khiển cải tiến với một màn hình nhỏ, trên đó là một chấm đỏ liên tục chớp tắt ngay bên cạnh hắn.

-Con chip nhỏ như vậy, rốt cuộc có thể làm được gì? -câu này là do Kim Tuấn Miên hỏi, anh tự nhận bản thân thực sự không giỏi về mảng này, nhưng vẫn thắc mắc Microtelligente này có thể uy hiếp được ai.

-Lam Tiễn, chớ nóng vội. Microtelligente có đủ tính năng của một con chip bình thường, có điều trong ba năm qua nghiên cứu tôi mới có thể cải tiến được thêm một số chức năng có tính hủy diệt. Lợi ích đầu tiên đương nhiên không để chủ thể phát hiện ra dễ dàng như con chip dẹt thông thường, lợi ích thứ hai chính là...

Dương Đình Nguyên bấm một nút trên bộ điều khiển, mắt hướng về phía bàn lúc nãy vẫn còn chứa một vài con chip chưa hoàn thiện. Sau khi tín hiệu vừa truyền đi, ngay lập tức một con chip trong số đó rung lắc rất mạnh, tiếp theo là một tiếng nổ khá lớn kéo theo một vài vật dụng xung quanh bị cháy sém.

-Ôi... bravo! Antonio, cậu thực làm ta tự hào!

Đối với người bình thường cảnh tượng vừa rồi có lẽ sẽ làm họ sợ muốn tái mặt nhưng Derek Esposito lại khác, hắn cười rất mực thích thú mà vỗ tay khen thưởng Dương Đình Nguyên.

[SeMin/세민]  𝐍𝐡𝐚̣̂𝐭 𝐃𝐚̣. |LongFic|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ