Thế giới 1 - Chương 1

1.1K 43 4
                                    


- A, chỉ có tên ngốc như ngươi mới sẽ tin tưởng ta muốn cùng ngươi làm huynh đệ.

Lục Nhạc Hàm bưng nửa khuôn mặt bên phải của chính mình, trợn mắt kinh ngạc nhìn đệ đệ luôn khúm núm, nói cũng không dám lớn tiếng, giờ phút này dùng khuôn mặt đầy chán ghét mà nhìn mình, giống như là nhìn rác thải dơ bẩn.

Bên cạnh là một nam nhân cao lớn anh tuấn ôm lấy bờ vai của y, cúi đầu ôn nhu nói với y:
- Bảo bối, đừng tức giận, vì một người như vậy không đáng, đưa tay ta xem một chút có bị thương không.

Nam nhân kia ngay cả một cái ánh mắt đều không bố thí cho mình, đây chính là nam nhân mà cậu yêu năm năm a, là nam nhân mà ngày hôm qua còn luôn miệng nói sẽ đối tốt với cậu cả đời a, ngày hôm nay liền quang minh chính đại cùng đệ đệ của cậu dây dưa, lẽ nào đối xử ôn nhu với cậu chỉ vì chữ ký trên giấy ủy quyền cổ phần kia?

Không nghĩ tới có thể tránh khỏi ngươi lừa ta gạt trên thương trường , lại lật thuyền tại nhà của chính mình.

Lục Nhạc Hàm không nhịn được rơi nước mắt, từng giọt từng giọt theo khóe mắt rơi xuống, bỗng dưng duỗi cánh tay ra chỉ vào Lục Vũ đang một mặt e thẹn vùi vào trong ngực nam nhân tùy ý để hắn kiểm tra tay của mình, lớn tiếng nói:

- Lục Vũ, ta Lục Nhạc Hàm tự nhận xưa nay không hề có lỗi với ngươi, thời điểm ngươi năm tuổi được nhận về Lục gia, tất cả mọi người cảm thấy ngươi là con riêng, xem thường ngươi, thời điểm tất cả mọi người không quan tâm thậm chí nói xấu ngươi, nếu như không phải ta kéo ngươi một cái thì làm sao ngươi có địa vị như bây giờ, lẽ nào xưa nay ngươi thật ra không coi ta là ca ca?

Lục Vũ khinh thường liếc mắt quét Lục Nhạc Hàm một cái, trong miệng hừ nói:

- Ca ca? Ha ha, ta làm sao không biết ngươi coi ta là đệ đệ? Ngươi cái gì cũng tốt, lớn lên hảo, năng lực tốt, ai cũng yêu thích ngươi, ngay cả lão già mỗi ngày mắng ta đều nói ngươi tốt, còn ta đây, dựa vào cái gì ta chính là con riêng, dựa vào cái gì ta không nhận được đối xử giống như ngươi, ta Lục Vũ có cái gì không bằng ngươi, cố tình ngươi còn đối với ta một bộ dáng dấp huynh hữu đệ cung, nhìn thôi cũng làm ta cảm thấy buồn nôn."m

Dứt lời còn nhắm mắt lại, bộ dáng như thật sự muốn nôn, dựa sát vào trong ngực của nam nhân như chim nhỏ nép người, lạnh lùng nói rằng:

- Nhưng ngươi cũng thật là không đủ thông minh, yêu thích nam nhân còn để lão già phát hiện, làm cho lão già tức giận đến gần chết không nói, còn phóng tới dán vào nam nhân, chà chà, thật là tiện.

Mở choàng mắt, hai mắt sáng lên mà nhìn Lục Nhạc Hàm ngữ khí cao vút nói rằng:

- Ngươi có muốn biết lão gia tử vì sao chết hay không, có muốn biết tại sao lão gia tử đem một nửa cổ phần cho ta hay không?

Trong đôi mắt Lục Nhạc Hàm bắn ra không thể tin tưởng và phẫn nộ, tay run run chỉ vào Lục Vũ, đôi môi run cầm cập:

- Là ngươi?

Lục Vũ ngửa đầu cười ha ha hai tiếng, trong giọng nói có chút điên cuồng:

- Đúng vậy a, là ta làm, là ta nói cho hắn biết ngươi yêu thích nam nhân, ta còn chụp không ít bức ảnh đưa cho hắn a, trong cơn tức giận lão gia tử liền đem cổ phần cho ta a, bất quá lão bất tử kia dĩ nhiên vẫn luôn kéo dài hơi tàn, ta liền dùng chút thuốc, cho hắn ra đi an tường chút, cũng không biết ở địa phủ hắn có phải còn muốn cảm tạ ta không để cho hắn chịu khổ đâu?

{EDIT-ĐM} Khoái Xuyên Chi Hắc Hoá Yêu Trúng Bạch Liên HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ