Chương 9: Hóa thành yêu tinh

1.8K 65 4
                                    

Vui lòng không sao chép, chuyển ver dưới mọi hình thức!

Editor: Hi Hi


Bỗng nhiên nghe thấy thanh âm của Thu Tiểu Quân, vị trí khách quý của quán Mạc Hoa Khôi, Âu Dương Kiện Vũ, Mạc Thiếu Đình đều quay sang nhìn cô, đã nhìn thấy gương mặt đó, ba người đều thấy kinh ngạc, chẳng qua, tâm trạng và biểu cảm đều không giống nhau.

Là người phụ nữ đáng chết kia?

Mạc Hoa Khôi nhớ ra cô chính là người dám sử dụng thang máy chuyên dụng của hắn, còn vẽ hắn thành một bãi shit, ngoài trừ cảm giác kinh ngạc, còn có chút hả hê... Xú nữ nhân, cô dám chọc vào Cao Bác Đạt, đêm nay cô chết chắc rồi.

Trên gương mặt nho nhã của Âu Dương Kiện Vũ có kinh ngạc, đồng thời cũng có dáng vẻ thưởng thức nhàn nhạt.

Khuôn mặt tuấn tú của Mạc Thiếu Đình sau khi hiện lên vẻ ngạc nhiên, lông mày còn mơ hồ nhíu lại, như đang thấy cái gì đó.

"Mỹ nhân, cô em đúng thật là to gan lớn mật không sợ chết." Cao Bác Đạt nhìn Thu Tiểu Quân, thấy cô có dáng vẻ xinh đẹp, si mê nhíu mày đùa giỡn.

Vẻ mặt cô lạnh nhạt, ẩn ẩn đau lòng nhìn Lâm An An, thanh âm dồn nén, "Thả cậu ấy đi."

"Hahaha..." Cao Bác Đạt cười rộ lên, "Cô kêu tôi thả hắn thì tôi phải thả sao, vậy thì cũng quá mất mặt rồi? Cô cho rằng cô là nữ nhân của tôi?"

"..." Cô trầm mặc, khuôn mặt xinh đẹp khiêu gợi không có bất cứ biểu lộ gì.

Cao Bác Đạt hút một điếu xì gà, đứng lên, nhìn khuôn mặt bị đánh sưng đỏ của Lâm An An, đi đến trước mắt cô, khẽ nhả làn khói trong miệng lên khuôn mặt cô, trào phúng hỏi: "Cô rất quan tâm tên khốn này sao, cái tên chẳng ra nam cũng chẳng ra nữ này, lẽ nào là tình nhân của cô?"

Mùi thuốc lá ngoại trừ gây khó chịu mũi cô, còn có chút làm cay mắt, cô đành bày ra dáng vẻ chịu đựng, "Tiên sinh, cậu ta chỉ là một dancer của quán bar mà thôi, cậu ta chỉ nhảy trên sân khấu, cũng không dám chọc gì ngài, ngài hà tất gì phải khi dễ cậu ta."

"Tôi chính là nhìn cậu ta ngứa mắt, nên muốn khi dễ." Cao Bác Đạt không cho là đúng, cô càng thay Lâm An An xin hắn tha, hắn càng muốn khi dễ Lâm An An, xoay đầu, nói với Hầu Tam, "Tiếp tục đánh, không có mệnh lệnh của tôi, không được phép dừng."

"Vâng, lão đại." Mấy chuyện đánh người như thế này, Hầu Tam cực kỳ cam tâm tình nguyện làm, cười cười, vung tay tiếp tục "Chát chát chát" vào mặt Lâm An An.

"A..." Lâm An An đau đến nước mắt tuôn rơi, dù có giãy dụa đến thế nào cũng không thoát khỏi, trong đôi mắt đẹp tràn ngập tuyệt vọng.

Cậu trai này, mới chỉ có 18 tuổi mà thôi.

Trên thế giới này, dĩ nhiên là không công bằng, cá lớn nuốt cá bé, đó là điều bình thường.

Việc không liên quan đến cô, cô cũng không muốn để ý, cô nhìn được hơn mười thủ hạ đứng đằng sau Cao Bác Đạt, chắc chắn hắn là một người không dễ chọc, nếu động vào, bản thân nhất định sẽ gặp nhiều phiền toái. Thế nhưng, vừa nghĩ tới người bị đánh là Lâm An An đã giúp cô, dáng vẻ lạc quan sáng sủa nói chuyện với cô, lòng cô như bị kéo đến đau tê tái, giống như nhắc nhở cô, chuyện này, cô nhất định phải can thiệp.

[EDIT] Một Tiểu Yêu Tinh, Bốn Con Sói Đói - Dã SắcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ